Sau khi Nguyễn Dư nói xong, giọng nói hơi nghẹn ngào, hốc mắt cũng lặng lẽ đỏ.
“Trước mặt anh, tôi giống như người đánh cá kia. Tôi từng chút từng chút một đan tấm lưới của mình lớn hơn, cho rằng như thế là có thể nhận được nhiều sự tốt đẹp từ anh, nhưng thật ra, tôi không thể có được những điều tốt đẹp ấy của anh, tôi càng tham lam, kết quả sẽ càng thảm thiết.”
Nước mắt của Nguyễn Dư chảy xuống.
Vì thế, cô muốn kịp thời ngăn tổn hại, cô muốn chạy ra khỏi vực sâu này khi mình vẫn còn một tia sinh cơ.
Đằng Dực hạ mắt, mờ mịt nhìn cô.
“Nguyễn Dư, anh vẫn luôn cảm thấy chỉ số thông minh của anh cũng ổn, nhưng vì sao trước mặt em lại có vẻ như không đủ dùng nhỉ?” Hắn giơ tay lên lau một chút nước mắt cho cô, “Đầu tiên em đừng có khóc, anh còn không hiểu vì sao anh không thể đối xử tốt với em.”
Nguyễn Dư mạnh mẽ đẩy tay hắn ra.
“Không phải anh đã có bạn gái rồi sao?”
Đằng Dực bừng tỉnh: “Hả… hoá ra anh có bạn gái rồi?”
Hắn thật đúng là lần đầu tiên nghe tin này.
“Xin hỏi là ai đã cho anh một bạn gái? Là em ư?” Hắn tiến tới trước mặt Nguyễn Dư, tầm mắt ngang với cô, nghiêm trang hỏi.
Nguyễn Dư ngơ ngẩn, một lúc lâu sau mới hít mũi hoàn hồn.
“Ý anh là gì?”
“Câu này phải là anh nên hỏi em chứ, ý em là gì?”
“Anh không có bạn gái ư?” Nguyễn Dư ngơ ngác trong gió.
“Nếu anh có bạn gái rồi, còn phải khổ sở nghỉ cách làm sao để theo đuổi em ư?”
“Anh muốn theo đuổi tôi?” Cô lại càng khó hiểu.
“Đúng vậy, anh muốn theo đuổi em.” Giọng nói của hắn ôn nhu vô cùng, “Vì thế có đồng ý với anh không? Con cá nhỏ?”
Nguyễn Dư không biết làm sao.
Tình tiết phát triển hoàn toàn ngược lại so với suy nghĩ của cô.
Đằng Dực thích cô ư?
Chuyện từ khi nào nhỉ?
Đằng Dực nhìn ra nghi ngờ của cô, nhịn không được mà đỡ trán.
Hắn cho rằng hắn đã biểu hiện rất rõ ràng rồi.
Kể từ khi giữ nàng lại bên cạnh em trai, đến khi nói cho cô thân thế không tốt của hắn, lại mang cô đi xem thi đấu, tất cả những việc hắn làm chính là để cô hiểu hắn hơn, hiểu gia đình hắn, hiểu biết tình yêu của hắn đối với Street Dance, từ đó đi vào thế giới của hắn.
Cuộc thi Street Dance Hồng Ưng, khi hắn gặt bất công, bị tấm màn đen thao túng, hắn sở dĩ tức giận như vậy, khổ sở như vậy là bởi vì hắn sợ rằng Street Dance mà hắn đam mê ngay từ đầu sẽ lưu lại ấn tượng không tốt đối với cô.
Hắn thực sự để ý vẫn luôn là cô.
“Em… em cần phải sắp xếp lại một chút.”
“Không cần nữa.” Đằng Dực duỗi tay, ôm Nguyễn Dư vào lòng ngực, “Con cá nhỏ, anh mới là người đánh cá kia, là anh tham lam mà đan lưới, muốn đan lưới thật lớn, khiến cho cả đời em cũng không thể thoát ra được.”
Cả đời sao?
Nguyễn Dư dựa vào lòng ngực hắn, nghe tiếng tim hắn đang đập rất lớn bên tai mình, toàn bộ thế giới bỗng nhiên sáng ngời, hoá ra tất cả chỉ là nỗi lo vô cớ của mình, tất cả những lo lắng của cô đều không tồn tại.
Hai người ôm nhau một lát, Đằng Dực buông lỏng cô ra.
“Nghĩ kỹ chưa?”
“Cái gì?”
“Bổ sung vào vị trí bạn gái của anh.”
Nguyễn Dư mím môi cười rộ lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!