Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 

Sau khi Đằng Dực chấm dứt, Hàn Tá lên sân khấu.

Lâm Sam chưa từng nghe thấy tên của Hàn Tá, hắn theo bản năng mà cho rằng đây là một người mới vừa mới vào nghề, nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện ra mình sai rồi.

Khả năng cảm âm cùng với vũ cảm của Hàn Tá không thua gì Đằng Dực, động tác của hắn thay đổi một cách lưu loát, hoàn toàn không có sự non nớt hay thiếu phóng khoáng của người mới, ngược lại chỗ nào cũng hiện ra phong cách của đại gia cùng với bản lĩnh vô cùng vững chắc về cơ sở.

Chân bước đi lưu loát, mỗi lần thay đổi điệu nhảy đều vô cùng đẹp mắt.

“Wow!” Thải Hồng vỗ vỗ bả vai của Lâm Sam. “Người anh em, việc này của anh”

Lâm Sam cũng biết đây là việc của hắn, trận quyết đấu không phân biệt trên dưới này, hắn phải làm thế nào để phân chia thắng bại đây?

“Đấu thêm một trận nữa đi!”

Lâm Sam nói, trực tiếp đi mở một bài khác.

“Thái Lan Singapore Indonesia cà ri thịt xương trà, Indonesia chín tầng tháp làm spa, phóng pháo hoa, tắm hơi, cocopinenaplemangomango, ánh mắt trời nóng bỏng, cây dưa gang bông bia, phong cảnh đẹp như vẽ, chợ đêm xuống biển như tiên cảnh, bơi lội bò đô đô đô… làm gì thế làm gì thế…”

Đằng Dực: …

Hàn Tá: …

“Cái quái gì thế?” Thải Hồng trợn mắt.

--_--

Tiêu Khanh cùng với Chu Hi Hoà ăn cơm xong trở về căn cứ, vừa mới đi vào cửa đã nghe thấy trên tầng truyền đến tiếng ca quỷ quái.

“Cà ri cà ri, nhẹ nhàng thêm cà ri cà ri cay…” (16)

Chu Hi Hoà đi ở phía trước xoay mông theo âm nhạc một chút, Tiêu Khanh ăn ý đi theo đong đưa vòng eo, hai người cứ như thế, theo giai điệu một mạch rung chân đắc ý mà nhảy lên tầng hai. 

Trong phòng luyện tập, Đằng Dực cùng với Hàn Tá đang quyết đấu đến lúc căng thẳng nhất, Tiêu Khanh và Chu Hi Hoà cũng gia nhập đội quan chiến.

Trận battle ẩn giấu giữa tình địch với nhau, vốn còn tưởng sẽ giương cung bạt kiếm, không ngờ cuối cùng vì Lâm Sam vô ý chọn bài hát mà trở nên vui vẻ như vậy.

Đương nhiên, luôn luôn vui vẻ, đó chính là một trong những mị lực lớn của Street Dance.

Sau khi nhảy xong “Curry curry”, Lâm Sam vẫn chưa quyết định được ai thắng ai thua. Vì thế, battle vẫn tiếp tục, hết bài này đến bài khác, thể lực cũng trở thành nhân tố quyết định thắng bại quan trọng.

“Lâm Sam này sao lại nghiêm túc thế không biết, ngày thường lão đại đối xử tốt với hắn, trong lúc quan trọng thật sự không phân ra thắn thua, vậy thì để lão đại thắng đi!” Thải Hồng lặng lẽ nói ở bên tai Tiêu Khanh.

“Cậu thì biết cái gì, đây chính là sức hấp dẫn của Lâm Sam, cũng là nguyên nhân mà Đằng Dực thích Lâm Sam.”

“……”

Cho đến cuối cùng, quần chúng vây xem tất cả đều đi ngủ trưa, trọng tài cũng chạy mất, Đằng Dực và Hàn Tá vẫn chưa phân ra cao thấp.

Không gian phòng luyện tập rộng rãi, âm nhạc vẫn còn vang lên, hai người nằm thẳng cẳng trên sàn nhà, thở hổn hển.

“Không tồi, rất lợi hại!” Đằng Dực khen Hàn Tá.

“Anh nhảy Hiphop cũng rất lợi hại.” Hàn Tá nói thật lòng.

Một đoạn thời gian rất dài, Hàn Tá đều không có hảo cảm lắm đối với từ “Vũ giả toàn năng” này. Bởi vì hắn cảm thấy toàn năng nghĩa là tinh lực bị phân tán, thời gian huấn luyện không tập trung, điều này chỉ có thể sinh ra một loại kết quả là bình thường.

Hôm nay, Đằng Dực hoàn toàn đánh vỡ thành kiến này của hắn.

Hoá ra toàn năng là thật sự có thể.

“Vừa rồi đã quên hỏi, là thắng để tôi gia nhập, hay thua để tôi gia nhập?” Hàn Tá quay đầu nhìn về Đằng Dực.

Đằng Dực không đáp, chỉ hỏi lại: “Vì sao thích Street Dance/”

Hàn Tá lau mồ hôi trên thái dương, nhìn đèn trên trần nhà, suy nghĩ thật lâu.

“Có thể là bởi vì… Street Dance đã thay đổi tôi. Khi còn nhỏ tôi học tập, thành tích rất kém, hướng nội và tự ti, không thích giao lưu với người khác, không thích nói chuyện, bố mẹ sợ tôi tự kỷ, bọn họ khi nào rảnh đều mang tôi đi dạo ngoài đường. Lần đầu tiên tiếp xúc với Street Dance chính là điệu nhảy ở ngoài đường (17)

Hàn Tá vẫn luôn nhớ rõ nam Dancẻ kia, có một bộ tóc dài cuốn hút, xăm mình, mẹ của hắn khi nhìn thấy người như thế, theo bản năng muốn tránh đi, nhưng vị dancer kia thấy Hàn Tá cau mày, muốn dỗ hắn, đã chủ động nhảy kiểu người máy trước mặt hắn.

Mà khi đó hắn không hiểu điệu nhảy người máy là gì, chỉ cảm thấy người này nhảy rất đẹp mắt, mà càng khiến hắn khó quên là, vị dancer kia có một ánh mắt tự do không sợ hãi thế tục cùng với thiện ý và nhiệt tình.

Vì thế, hắn cũng có mong muốn được học Street Dance.

Khi hắn chân chính tiếp xúc với thế giới đó, mới biết được hoá ra bên trong là cuồn cuộn vô biên, hoá ra bên trong còn xuất sắc hơn so với hắn tưởng tượng.

Cha mẹ đều nói, sau khi hắn học Street Dance giống như đổi thành người khác, hắn của trước kia là một đứa nhỏ làm gì cũng không thể tập trung tinh thần, hiện tại lại trở nên si mê chuyên chú, tự nhiên lại dũng cảm.

Gốc rễ của Street Dance là phóng thích, là biểu đạt, là tự tìm kiếm bản thân.

“Bởi vì thích mới có thể kiên trì, tôi thường nghĩ, tôi có thể nhảy được cả đời.” Hàn Tá rất xúc động.

Đằng Dực bị mang vào hồi hức của hắn, trong lòng xúc động, nhất thời không nói gì.

Hai người lẳng lặng nằm đó.

Một lát sau, Đằng Dực bỗng nhiên ngồi dậy.

“Có bạn gái không?” Hắn nhìn Hàn Tá.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!