Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hàn Tá hơi hối hận một chút, có phải tại hắn quá nóng vội hay không? Vừa rồi chỉ trong một chớp mắt, không khí lại phù hợp, nếu không nói, hắn không biết phải chờ tới khi nào.

“Tôi…”

“Nhưng lần sau vẫn có thể hẹn ăn cơm.” Nguyễn Dư chớp mắt, “Chỉ ăn cơm.”

“Được” Hàn Tá cười gật đầu, không hề có ý sửa chữa gì cả.

Hắn cảm thấy lập trường của Nguyễn Dư rất kiên định.

Sự đẹp đẽ phía sau sự mông lung, chung quy không kéo dài.

Hơi nước sẽ tan đi, dù lau hay không đều sẽ tan.

-_-

Hàn Tá phù dung sớm nở tối tàn, lại khiến cho Nguyễn Dư bị ba người ở phòng ngủ nói chuyện bát quái trêu ghẹo nhiều ngày. Lúc đầu cô còn giải thích, nhưng sau đó phát hiện giải thích cũng không có tác dụng gì, dứt khoát mặc kệ.

Hoá ra không chỉ thích một người mệt, được người khác thích mà mình không thích người đó, cũng rất mệt.

Nguyễn Dư trong sự mệt mỏi gian nan này hướng về phía trước, nhưng mỗi khi gặp Đằng Dực, lại bị đánh về vực sâu. Sau thi đấu Street Dance Hồng Ưng, hai người bọn họ hoàn toàn phát triển thành trạng thái hai người xa lạ.

Trước kia tuy cũng không có gì, nhưng ít ra mỗi lần gặp mặt còn có thể chào hỏi, hiện giờ mỗi lần Đằng Dực nhìn thấy cô, ngay cả chào cũng không chào, trực tiếp coi như không thấy.

Nguyễn Dư tức giận, hắn không để ý tới cô, dĩ nhiên là cô sẽ không chủ động mà quan tâm tới hắn.

Nhưng cô rất là ấm ức.

Đằng Dực dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà ôn hoà với tất cả mọi người, lại lạnh lùng với cô như thế?

Cô không muốn thích hắn nữa, nhưng người đã rơi vào vũng lầy, càng giãy giụa, lại càng hãm sâu hơn, khi tự mình nói với mình đừng nghĩ đến nữa cũng là một loại nhung nhớ.

Nguyễn Dư chỉ có thể cố gắng tránh gặp được hắn.

Cô đến căn cứ huấn luyện nhảy Tây Du Nhai dạy Đằng Hạo học bù, thì cứ thế ở trong văn phòng, không tham dự trò chuyện ở phòng luyện tập hay bữa ăn khuya cũng không thèm tham gia, Mỗi ngày cô cứ đúng giờ xuất hiện, đúng giờ rời đi.

Không có ai chú ý tới cô tự mình phân cao thấp thế nào, mọi người đều chú ý lên người Phương Uyển.

Dạo này Phương Uyển mỗi ngày đều tới căn cứ báo danh, mỗi lần tới cô ta đều mang theo trà sữa hoặc cà phê, sau khi dỗ dành mọi người vui vẻ cô ta sẽ đi tìm Đằng Dực. Khi Đằng Dực luyện nhảy thì cô ta xem, khi Đằng Dực nghỉ ngơi thì ở bên cạnh, một tấc cũng không rời, giống như là chỉ sợ lười nhác buông lỏng người sẽ bị đoạt mất.

Nguyễn Dư chạm mặt Phương Uyển một lần ở toilet.

Lúc ấy, toilet chỉ có hai người, Nguyễn Dư gật đầu chào hỏi với Phương Uyển, cô ta lại không có dáng vẻ hiền lành dễ gần ngày xưa, không thèm liếc nhìn cô một cái. 

Lúc trước làm bộ làm tịch, lúc sau tất nhiên sẽ lộ nguyên hình, thật sự khiến cho Nguyễn Dư kinh ngạc.

Nhưng mà, đâm thủng tầng giấy của sổ này cũng tốt, mọi người đều không cần tiếp tục nguỵ trang.

Đầu tháng Mười, Liêu Thành mưa thu liên miên, trước khi có mưa thu, logo của Tây Du cuối cùng cũng thành công treo lên, nghĩa là công ty luyện nhảy Tây Du Nhai sắp khai trương rồi.

Mà trong khoảng thời gian này, Đằng Dực cũng vô cùng bận rộn, ngoại trừ đi học, luyện nhảy, hắn cũng phải xã giao ngày một nhiều thêm. Nguyễn Dư không chỉ thấy một lần, hắn uống say như chết được người khác dìu về.

Cô rất đau lòng, nhưng mà cô biết mình không có tư cách để đau lòng, điều duy nhất cô có thể làm là đứng từ xa mà nhìn hắn, không khiến hắn phải phiền muộn.

Cuối tháng Mười, bắt đầu báo danh cuộc thi phân cấp tiếng phổ thông ở trường.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!