Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bước chân của Nguyễn Dư dừng lại.

Đằng Hạo phía sau đột nhiên không kịp phòng bị mà đụng phải, cằm của hắn đụng vào sau gáy của cô, hai người cùng đau.

“Gì thế?” Đằng Hạo xoa cằm, vẻ mặt tức giận lại không hiểu nổi.

Kết quả thi đấu khiến cho cả đám người đều nóng ruột, tâm trạng của bọn họ đều rất tệ.

Nguyễn Dư không nói gì, tiếp tục đi về phía trước.

Đằng Dực đã chạy tới cửa, dường như cả người Phương Uyển đều dán ở sau lưng hắn, cô ta vừa kéo cánh tay của hắn, vừa vỗ vai hắn, nhỏ nhẹ ôn nhu mà nói gì đó.

Có lẽ là cô ta đang an ủi hắn.

Cảm xúc của Nguyễn Dư trong nháy mắt trở nên phức tạp. Tức giận thay hắn thì vẫn tức giận, nhưng loại cảm xúc này chậm rãi chìm xuống đáy, ngay sau đó nổi lên là cảm giác chua xót, là khổ sở.

Cô chán ghét bản thân mình ở trong thời khắc quan trọng này còn tranh giành tình cảm, nhưng cô không nhịn nổi.

Đám người xô đẩy cô ra bên ngoài, bên ngoài sớm đã tối rồi.

Ánh đèn vàng của thành phố, gió thu hiu quạnh, còn có mây che màn đêm, tối nay không có trăng sao gì.

Xe của Đằng Dực ngừng ở cửa sân vận động. Lúc này, hắn đang dựa bên cạnh xe, một tay tựa trên đầu xe, đoá hoa tử kinh trên cổ tay áo đè nặng lên thân xe màu xanh ngọc, bỗng nhiên trở nên đẹp vô cùng.

Mọi người vây quanh hắn, ngoài Tiêu Khanh còn có vài tiền bối trong vòng Street Dance.

Nguyễn Dư bị loại ra ngoài, bị chen ra bên ngoài cùng.

Phía trước người nào cũng cao to, cô căn bản không cả thấy bóng dáng của Đằng Dực.

Cô trầm lặng, đơn giản lui về phía sau, ngồi xuống bậc thang. Dù sao cô cũng không biết nói gì để an ủi hắn. Dù sao, hắn cũng không cần một câu an ủi của cô. 

Sân vận động vẫn có người đi ra ngoài, có người đi qua người cô, nhìn hai mắt của cô, cô cũng bất động.

Chỉ nhìn Phương Uyển ở phía xa.

Phương Uyển không hổ là bạn gái chính thức của Đằng Dực, cô ấy đứng bên cạnh Đằng Dực, dáng vẻ như cùng với Đằng Dực nhận lấy những lời an ủi của mọi người, tự nhiên và hào phóng như thế.

“Nguyễn Dư phải không?”

Bên tai bỗng nhiên truyền đến một tiếng con trai.

Nguyễn Dư cảm thấy quen thuộc, lại không thể nhớ là đã từng nghe thấy ở đâu. Cô quay đầu, nhìn thấy một nam sinh đứng ở dau lưng.

Nam sinh rất cao, mặc một bộ đồ thể thao màu xám, trong đám người mặc đồ rực rỡ, nhìn có vẻ rất sạch sẽ.

“Không nhớ tôi hả?” Hắn hỏi.

“Hàn Tá.” Nguyễn Dư nói chính xác tên của hắn.

Nam sinh thở phào nhẹ nhõm, nói đùa: “May mà còn nhớ rõ, không thì tôi lại xấu hổ, cậu không biết đâu, tôi rất sĩ diện.”

Nguyễn Dư phì cười.

“Sao cậu lại ở đây?” Cô đứng dậy, đứng đối mặt với hắn.

“Tới đây xem đại thần nhảy, tiện thể học tập một chút.”

Lại có người đi từ phía trong ra, để phòng ngừa cô bị người khác đụng vào, Hàn Tá chắn một chút ở bả vai của cô, ý bảo cô đi bên cạnh. 

Hai người đi xuống bậc thang, đi đến bên cạnh bồn hoa.

“Cậu cũng nhảy Street Dance hả?”

“Có nhảy, nhưng không giỏi bằng bọn họ.” Vẻ mặt của hắn khiêm tốn. “Cậu thì sao?”

“Tôi tới đây xem bạn thi đấu.”

Hàn Tá gật gật đầu, thuận tiện hỏi: “Bạn của cậu đâu?”

Nguyễn Dư quay đầu nhìn về phía Đằng Dực. 

Người bên cạnh Đằng Dực đã tản ra, không biết ai cho hắn một điếu thuốc, hắn đang phun khói khỏi miệng, từ xa nhìn về phía cô.

Bóng đêm khiến cho ánh mắt của hắn có vẻ nguy hiểm.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!