Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 

Phương Uyển mặc một cái áo Hoodie oversize màu đỏ rực, quần rất ngắn, dường như chỉ ngang với vạt áo Hoodie, chiếc đùi trắng bóng lộ ra ngoài, dường như không hề sợ gió lạnh.

Hôm nay cô ấy cố tình thắt bím tóc, màu sắc rực rỡ, nhìn vừa thời thượng lại vừa gợi cảm.

“A, Đằng Hạo!” Phương Uyển nhìn thấy Đằng Hạo, rất nhiệt tình chào hỏi, “Tới rồi à!”

Đằng Hạo gật đầu với cô ấy.

“Đã lâu không gặp, lại đẹp trai hơn rồi!”

“Cảm ơn, chị cũng càng ngày càng xinh đẹp.”

Phương Uyển sang sảng cười to: “Miệng của em ngọt hơn của anh trai em nhiều.”

Đằng Hạo ngượng ngùng mà gãi đầu.

Sau khi hai người khen ngợi lẫn nhau xong xuôi, ánh mắt của Phương Uyển tự nhiên mà chuyển tới Nguyễn Dư.

“Đây là…?”

“Chào chị, tôi là Nguyễn Dư.” Nguyễn Dư tự giới thiệu.

“À, tôi biết rồi, là gia sư của Đằng Hạo.” Phương Uyển cười với Nguyễn Dư: “Tôi nghe bọn họ nhắc tới cô, nói là cô thi đại học đỗ thủ khoa. Thật lợi hại!”

“Cảm ơn.” Nguyễn Dư cong khoé miệng lên cười với Phương Uyển.

Tính cách của Phương Uyển cũng không trương dương giống như bề ngoài của cô ấy, xem ra là một nữ sinh rất dễ chơi cùng, khó trách khiến người khác yêu thích, có thể được tất cả mọi người đều yêu thích.

“Được rồi, đến đủ rồi thì đi vào thôi” Tiêu Khanh mở miệng.

Phương Uyển giơ tay, ôm lấy Nguyễn Dư, đầu tiên là đẩy cô vào, rất có khí thế của chủ nhân chăm sóc khách mời.

Chu Hi Hoà cười tủm tỉm đến bên cạnh Nguyễn Dư, nói chuyện với cô.

“Em gái Nguyễn, hôm nay lại xinh đẹp hơn rồi!”

“Anh gặp ai cũng nói thế!” Nguyễn Dư mắng hắn.

Vừa rồi, lúc ở cửa, cô nhìn thấy dáng vẻ của Chu Hi Hoà khi nói chuyện với Phương Uyển, không khác gì lúc này khen nàng.

“Em thông minh quá, con gái quá thông minh không vui vẻ.”

“Nhưng mà vui vẻ hơn so với con gái vừa ngu dốt lại vừa nghèo.”

Chu Hi Hoà còn định nói gì, Nguyễn Dư đã lảng tránh hắn, đến bên cạnh Đằng Hạo.

Đằng Hạo còn đang vui vẻ mà giơ điện thoại di động lên, chụp ảnh khắp nơi. Có vẻ như đây cũng là lần đầu tiên hắn tới một cuộc thi đấu chính quy như thế.

Nơi thi đấu không có bố trí gì đặc biệt, nhưng logo của Hồng Hưng treo khắp nơi. Sàn nhà sân vận động chính là sân khấu của trận chung kết, phía trước một vòng người xem đều ngồi dưới đất, người xem phía sau, cứ vòng sau lại cao hơn vòng trước, cứ như thế, mọi người tạo thành một vòng tròn lớn, nhìn thật bình dân, thật hip-hop.

Theo tiếng âm nhạc không ngừng thay đổi của DJ, không khí hiện trường ngày càng náo nhiệt.

Vé mà Đằng Dực phát ra đều ở chỗ tốt, mấy người Nguyễn Dư đều ở chỗ tốt nhất.

“Đánh cược đi! Đoán xem đêm nay ai sẽ thắng?” Phía sau có người mở miệng.

Nguyễn Dư nhìn lướt về phía sau, người nói chuyện có kiểu đầu bờm sư tử, bên cạnh người có đầu sư tử là một người cao gầy, xăm mình khắp cổ.

“Còn phải nói nữa à, nhất định là Tất Thành Kiệt,” Người cao gầy trả lời.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!