Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Buổi lễ kỷ niệm ngày thành lập trường kéo dài hai giờ, nhưng mãi đến khi buổi lễ kết thúc, cũng không có một chương trình nào có nhiệt độ vượt qua được màn nhảy Streetdance mở đầu. Tất nhiên, cũng không có ai có danh tiếng có thể vượt qua được Đằng Dực.

Lúc tan cuộc, Nguyễn Dư và Giản Tương Tương chậm rãi theo dòng người ra khỏi hội trường, nhóm người Đằng Dực vừa vặn đi trước mặt hai người.

Năm nam sinh kề vai sát cánh, lại cùng mặc áo đó, giống như một đám lửa di động.

“Chu Hi Hoà!” Giản Tương Tương bên cạnh đột nhiên kêu lên một tiếng.

Một tiếng này khiến cho rất nhiều người đều quay đầu lại, Đằng Dực đi đầu tiên cũng quay đầu nhìn, có lẽ là do góc độ, ánh mắt đầu tiên của hắn lại rơi lên người của Nguyễn Dư, nhưng chỉ trong phút chốc, hắn đã quay đầu lại, tiếp tục nói đùa cùng người bên cạnh.

Chu Hi Hoà giơ tay lên với Giản Tương Tương.

“Bọn anh sắp đi ăn khuya, em có đi cùng không?” Chu Hi Hoà hỏi.

Giản Tương Tương gật đầu liên tục không ngừng, cô đi hai bước về phía Chu Hi Hoà, chợt nhớ bên cạnh còn có Nguyễn Dư.

“Nguyễn Nguyễn, cậu có đi không?”

“Không đi, các cậu đi thôi!”

Câu trả lời nằm trong dự liệu của Giản Tương Tương, Nguyễn Dư chưa bao giờ tham gia các loại “vòng” nhiều người thế này. Hồi mới nhập học, cô vốn là như thế. Lúc người khác vội vàng giao tiếp, vội vàng cùng với những người bạn mới quen ở đó cùng đi xung quanh trường học tìm kiếm đồ ăn ngon, cô lại cả ngày độc lai độc vãng, một người đi từ nhà ăn đến thư viện, chôn đầu tại thế giới của riêng mình.

Cái kiểu quái dị lại hờ hững, khiến cô biến thành một người lập dị trong lớp học và trong ký túc xá. Rất nhiều người đều ở sau lưng bịa chuyện là vì cô có thành tích tốt nên tự cao và kiêu ngạo. Nhưng thời gian dần trôi qua, những nhóm nhỏ “bạn bè tốt” lại bởi vì lúc ăn cơm mua ít một phần, ai đó lại tán gẫu với nhau một câu không tốt về người khác, ngày thường va chạm ngày càng nhiều. Những con thuyền nhỏ hữu nghị được vài ngày thì lật, những bí mật ngày xưa chia sẻ với nhau giờ lại thành mũi d.a.o nhọn, đ.â.m bị thương trái tim yếu ớt mẫn cảm kia. Lúc này mọi người mới hiểu, thì ra học đại học trong vui chơi giải trí về cơ bản là khó có được tình cảm bạn bè chân chính, mà so với việc lật mặt phản bội nhau, cái kiểu của Nguyễn Dư lại an toàn nhất.

Mọi người bắt đầu chấp nhận sự khác thường của Nguyễn Dư, cũng thử bỏ đi thành kiến mà gặp nàng, sau đó mọi người lại phát hiện ra, Nguyễn Dư chỉ là tính cách hơi lạnh lẽo, chứ con người vẫn rất tốt. Mỗi khi thi giữa kỳ cuối kỳ, hơn nửa lớp đều chạy tới ôm đùi của cô, mà cô cũng không hề keo kiệt, lần nào cũng thoải mái chia sẻ không giữ lại chút nào ghi chép của mình cho mọi người.

Thời gian dần trôi qua, cũng có rất nhiều người muốn kết giao làm bạn bè của Nguyễn Dư. Nhưng mà cô vẫn độc lai độc vãng như thế, không dễ kết thù với người khác, nhưng cũng ít thấy cô có giao tình với ai.

Giản Tương Tương vì có thân phận “bạn cùng phòng” nên cũng gần gũi với Nguyễn Dư thì lại hiểu rõ, lại sùng bái.

Nguyễn Dư chính là một người vô cùng tàn khốc.

Tất nhiên, cô tàn khốc không phải ở chỗ lạnh lùng, mà ở chỗ cô biết rõ thời gian của mình cần phải sử dụng để làm gì. Trên người cô không nhìn thấy sự mê muội ngây ngô, chỉ có thể nhìn thấy sức chiến đấu để đạt tới mục tiêu.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!