Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

"Thứ năm!”

Nguyễn Dư đi về phía trước, lại bị Giản Tương Tương và Trần Mạn Bạch nghênh đón và ôm lấy.

“Đừng ngồi xuống cũng đừng nằm xuống ngay, mau đỡ một chút!” Thầy dạy thể dục của trường học ở bên cạnh kêu lên.

Giản Tương Tương và Trần Mạn Bạch đỡ lấy Nguyễn Dư, hướng tới giữa chân cầu. Trong tay Hạ Xảo Phượng cầm nước, đi theo mấy người.

“Nguyễn Nguyễn, tình hình của cậu thế nào? Không phải đã nói là chạy xong ba vòng thì giả vờ ngất xỉu hay sao?” Giản Tương Tương nói.

“Đúng là như thế!” Trần Mạn Bạch rất không vui, “Cậu đã quên là chúng ta muốn xử lý Vưu Nhạc Huyên à? Sao lại cố gắng chạy như thế?”

Nguyễn Dư thở phì phò

Cô nhớ rõ, đương nhiên là nhớ rõ rồi, ý này chính là do cô nghĩ ra đó, nhưng mà, lúc nãy sau khi Đằng Dực nói cố lên với cô, tự nhiên cô lại thay đổi ý định.

Cho dù như thế nào, đã lên đường băng, đây là một trận đấu.

Cô không muốn mình dùng trò đùa để phá huỷ tinh thần thi đấu, ảnh hưởng đến những tuyển thủ khác đang dự thi, ảnh hưởng toàn bộ cuộc thi.

“Chúng ta nên làm gì bây giờ?” Cứ như thế mà tha cho Vưu Nhạc Huyên sao?” Giản Tương Tương hỏi

“Bây giờ vẫn kịp,” Nguyên Dư liếm môi đã trắng bệch, “Các cậu đi tìm chủ nhiệm lớp ở đâu, đỡ tớ qua đó”

“Cậu muốn làm gì?” Hạ Xảo Phượng hỏi.

“Ngất xỉu.”

Giản Tương Tương cùng Trần Mạn Bạch nhìn lẫn nhau, tức khắc hiểu ý của Nguyễn Dư. Mấy người bị mất hứng, lập tức ngẩng cao đầu.

“Hướng ba giờ, khán đài C, mục tiêu xuất hiện.” Giản Tương Tương bắt chước giọng trong phim.

Hai người còn lại đè lỗ tai của mình lại, giả vờ mang tai nghe, vô cùng phối hợp.

“Đã rõ!”

“Hành động!”

Nguyễn Dư: …

Chủ nhiệm lớp Thái Trí lúc này đang đứng ở khán đài C, một nam sinh mặc áo phông màu trắng đứng ở bên cạnh hắn, hai người đang nói chuyện gì đó, tâm tình có vẻ rất tốt.

Bốn người Nguyễn Dư vừa tới gần, tầm mắt của Thái Trí đã nhìn thấy các cô.

“Ai da! Superlady của lớp chúng ta đã về rồi!” Thái Trí vội vàng chạy tới nghênh đón, vừa đi vừa vỗ tay, “Nguyễn Dư, em nói một chút xem, có cái gì là em không làm được! Thật là làm rạng rỡ cho lớp của chúng ta!”

“Thầy Thái, em không lấy được huy chương.”

“Huy chương có gì quan trọng đâu, quan trọng là ở tham gia. Em có thể chạy hết được đường đua cũng đã rất lợi hại rồi. Hơn nữa thầy nghe nói, chạy ở phía trước em đều là đội huấn luyện thể dục, có nghĩa là, nếu không có tuyển thủ chuyên nghiệp, em chính là đứng đầu.”

“Cảm ơn thầy…”

Nguyễn Dư còn chưa nói xong, hai chân mềm nhũn, người đã ngã xuống.

“A a a a!” Thái Trí kinh hoảng kêu to.

“Nguyễn Nguyễn! Nguyễn Nguyễn! Cậu làm sao thế?”

Ba người Giản Tương Tương cũng vội vàng kêu to theo, cái nào cái nấy diễn đều rất thật.

Các học sinh ở bên cạnh đều vây quanh.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!