Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lưu Ngư Vô Dạng

Nguyễn Dư nói phải đi, Đằng Dực duỗi tay cản lại một chút.

“Tôi đưa cô về!”

“Không cần, tôi ngồi xe buýt là được!”

“Giờ này rồi đi bằng xe buýt về còn có thể vào được ký túc xá à?” Hắn cầm lấy áo ở bên cạnh mặc vào, “Đi!”

Nguyễn Dư lấy điện thoại ra nhìn giờ. Hắn nói đúng, thời gian này nếu ngồi xe buýt thì chờ đến khi trở lại trường học cũng qua giờ ký túc xá đóng cửa ồi.

Cô không từ chối nữa.

Hai người cùng nhau đi xuống dưới, hắn đi ở phía sau, vừa đi vừa tắt đèn.

Khi đi ngang qua đài, bước chân của Nguyễn Dư ngừng chân một chút.

“Sao thế?” Đằng Dực nhìn cô.

“Vì sao không có logo, còn chưa nghĩ ra tên công ty là gì à?” Cô hỏi.

“Nghĩ ra rồi.” Chỉ là lúc trước thành phẩm mà nhà thiết kế đưa ra mọi người đều không vừa lòng, cho nên Đằng Dực yêu cầu công ty thiết kế lấy về sửa lại.

“Tên là gì?”

“Tây Du.”

Tây Du.

Nguyễn Dư lặng im lặp lại trong lòng một lần.

Cái tên này giống với tên của đội nhảy Street Dance của hắn.

“Vì sao gọi là Tây Du?” Cô hỏi.

Đằng Dực tắt một chiếc đèn cuối cùng, ánh sáng dừng lại ở giữa hai người biến mất, trong bóng tối hắn nhìn vào đôi mắt của cô, sáng lấp lánh, giống như ngôi sao trên bầu trởi vậy.

“Cô đoán đi, cô nàng thủ khoa!” Giọng nói của hắn mang theo ý cười.

Lại nữa rồi?

Nguyễn Dư bĩu môi, hắn cũng quá thích kiểm tra cô, lần trước còn chưa có khen thưởng, lần này cô sẽ không bị lừa. Nhưng mà, cho dù cô muốn đoán cũng không biết đáp án.

Tây Du, vì sao gọi là Tây Du? Có liên quan đến “Tây Du Ký” không?

“Tôi đoán không ra.”

“Không vội, sau này có rất nhiều thời gian, từ từ đoán.”

Đằng Dực mở cửa cho cô, Nguyễn Dư nghiêng người đi ra cửa.

Bên ngoài là đường phố rộng lớn, đèn đường sáng rực cùng với những toà nhà san sát cao vút, thành thị ồn ào náo động trong giờ khắc này trở nên an tĩnh, khiến cho bóng đêm cũng trở nên ôn nhu.

“Chờ tôi ở đây nhé, tôi đi lấy xe!” Đằng Dực sau khi nói những lời này thì vội vàng đi đến bãi đỗ xe.

Nguyễn Dư đứng im tại chỗ, nhìn theo bóng dáng hắn. Hắn vừa đi vừa hoạt động khuỷu tay, thả lỏng cơ bắp phần lưng, giống như vẫn rất đau.

Lúc trước cô đã lên diễn đàn để tìm hiểu những kiến thức về Street Dance, rất nhiều người chuyên nghiệp đều nói Breaking là một loại hình dễ bị thương nhất trong các loại hình nhảy, hiện tại thấy đúng là như vậy thật.

Đằng Dực luyện nhảy nhiều năm như vậy, chắc là đã từng chịu thương rất nhiều.

Thật ra, với gia thế của hắn, hắn rõ ràng có thể lựa chọn đường đi nhẹ nhàng, nhưng hắn lại cố ý lựa chọn con đường mà rất nhiều người không dám đi này.

Có lẽ đây chính là đam mê.

Chỉ có đam mê mới có thể khiến người ta không sợ gian khổ, bền bì kiên trì.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!