Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Không khí trong phòng tập tức khắc trở nên kỳ lạ.

Nguyễn Dư bị nụ cười của Đằng Dực làm cho hãi hùng khiếp vía, sao bỗng nhiên bắt phải so vậy?

“Chị ấy đã từng xem anh nhảy à?” Đằng Hạo hỏi Đằng Dực.

Đằng Dực gật đầu.

“Khi nào?”

“Lễ kỷ niệm ngày thành lập trường.” Hắn vừa trả lời vừa chờ cô xác nhận, “Sau đó, có đến không?”

Nguyễn Dư nhớ tới ngày hôm ấy bọn họ gặp nhau lần đầu trên sân thượng.

“Có đến” Tuy là không đến ngay khi hắn nhắc nhở, nhưng cũng không bỏ lỡ điệu nhảy lúc mở màn của bọn họ.

“Đã như thế.” Đằng Dực lại bày ra vẻ “xin mời”, rõ ràng là ném cho cô một câu hỏi khó, nhưng lại giống như là đưa ra một lời mời ưu nhã vậy.

Nguyễn Dư trầm lại.

Hai anh em đều nhìn cô, một người nghị lực tràn trề, một người đầy mặt là khát vọng chiến thắng.

Cô do dự, không dám trả lời ngay.

Nguyễn Dư nhớ rõ trước khi thi đại học, thầy chủ nhiệm lớp từng lặp lại nhắc nhở bọn họ một câu, trước khi trả lời câu hỏi, nhất định phải nghĩ đến dụng ý của người ra đề.

Hiện giờ, cô còn đang suy nghĩ đến dụng ý của Đằng Dực. Cô biết, Đằng Dực thật sự không để ý ai mới là người lợi hại, rốt cuộc, đáp án lại rõ ràng như thế. Hắn chỉ là muốn nhờ miệng của cô để làm cho Đằng Hạo giảm bớt nhuệ khí đi.

“Chị đừng sợ anh trai tôi, cũng không cần để ý đến mặt mũi của anh ấy, nói thật đi, rốt cuộc ai lợi hại hơn.” Đằng Hạo tự tin một cách mù quáng.

“Đương nhiên là…” Ngón tay của Nguyễn Dư chỉ về phía Đằng Dực, “Anh của cậu.”

“Hả? Không phải lúc nãy chị còn khen tôi sao? Vì sao lại đột nhiên phản chiến?” Đằng Hạo không chịu.

“Không có so sánh thì không có đau thương!”

Đằng Hạo: “...”

Đằng Dực nhìn về phía ngón tay trắng nõn đang chỉ về phía hắn, móng tay cái phía trên sửa sang rất cẩn thận, màu da hồng nhạt, nhìn thôi mà trong lòng cũng cảm thấy ngứa ngáy.

Hắn không khỏi muốn trêu cô

“Lợi hại bao nhiêu?”

“Khoảng…” Cô dừng lại một chút, “Nói cách khác, cả lớp có 41 người, anh đứng thứ nhất, cậu ấy đứng thứ ba từ dưới lên, chênh lệch như vậy!”

Đằng Hạo: “...”

Đằng Dực nhịn cười, cảm thấy cô thật là đáng yêu, nói chuyện linh hoạt, không hề có một câu thô tục nào, thậm chí cũng không có ác ý, lại có thể khiến người khác khó chịu muốn chết.

“Đừng nhắc đến giai đoạn lịch sử đen tối kia nữa, hiện tại tôi đã đứng thứ hai mươi rồi được chưa!” Đằng Hạo kích động.

“Không biết nhờ cái gì mới có thể đứng thứ hai mươi sao?” Đằng Dực hỏi.

Trong chốc lát, Đằng Hạo thật sự không trả lời được.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!