Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau khi phòng phát thanh của trường đã xác định hai người chủ trì, bắt đầu chính thức hoạt động.

Mỗi ngày, Nguyễn Dư sẽ đúng giờ đưa tin vào buổi trưa, chỉ trong vòng 30 phút ngắn ngủi, cô sẽ truyền phát một chút tin tức và vài bài hát ngắn cho mọi người, đọc mấy bài thơ ngắn, giới thiệu sách, hoặc là thông báo mấy tin tức phục vụ cho việc dạy và học.

Các bạn học trong trường hưởng ứng rất tốt, thậm chí còn hy vọng có thể thêm giờ, nhưng Điền Thành cũng suy xét đến việc một vài học sinh cần phải nghỉ trưa, hắn sợ chiếm cứ quá nhiều thời gian của mọi người, nên đã bác bỏ đề nghị thêm giờ.

Đoạn phát thanh vào buổi tối, Uông Tĩnh tìm lối tắt, mỗi ngày đều đọc sách cho mọi người nghe, có khi hắn đọc những cuốn sách kinh điển, có khi lại tìm kiếm một ít truyện quỷ quái chưa từng nghe, rất được mọi người hoan nghênh.

Hai người thậm chí còn thu hoạch được một số lượng fans rất đáng kể, đặc biệt là Uông Tĩnh, giọng của hắn là giọng trầm truyền thống, vừa sống động lại vừa hấp dẫn, những cô gái vừa nghe đã đổ, sôi nổi chạy tới trạm phát thanh để chặn đường hắn.

Kể từ sau khi khai giảng, Uông Tĩnh đi tới phố Tây ăn uống thả cửa, không có người nhà quản lý, lại béo thêm gần chục cân. Fans vừa thấy chân thân, thấy hắn béo tròn như quả bóng thì mới thấy rõ là tiếng và người không hợp nhau, người nào người nấy thất vọng lui lại. Mỗi ngày Uông Tĩnh đón đi rước về, tâm tình giống như đang ngồi tàu lượn siêu tốc, thay đổi rất nhanh.

Sau khi đã trải qua vài lần bị đả kích, cuối cùng Uông Tĩnh cũng quyết tâm giảm béo, Vì thế mỗi ngày hắn đều đi theo Nguyễn Dư đến nhà ăn để ăn. Bởi vì trạm phát thanh và nhà ăn, hai người rất nhanh đã quen thuộc với nhau.

Uông Tĩnh trở thành một trong số không nhiều bạn của Nguyễn Dư, lại còn là một người bạn khác phái.

“Hôm nay có một em gái khoá sau có đeo kính đến phòng tuyên truyền gửi thư tình cho tớ, vừa thấy tớ thì sợ tới mức quay đầu chạy, thư tình rơi xuống đất cũng không biết.” Uông Tĩnh ngồi đối diện với Nguyễn Dư, uống một ngụm canh rọng biển ở nhà ăn, cầm lấy bánh bao cắn một miếng, nghĩ một lúc rồi buông xuống. “Nguyễn Nguyễn, tớ béo như vậy ư?”

“Vì sao hỏi tớ, tự cậu không biết soi gương à?” Nguyễn Dư không ngẩng đầu mà vùi đầu trong nồi lẩu.

“Cũng đúng, tớ béo hay mập gì thì tớ cũng biết rồi, nhưng những người này sao lại có thể làm người khác tổn thương như thế chứ! Cho dù là tin động trời thì cũng không nên biểu hiện rõ ràng như thế chứ. Mọi người chào nhau tử tế một chút, chừa cho tớ một chút mặt mũi, cho dù ở sau lưng mắng tớ vài chục lần “tên mập chết tiệt” thì tớ cũng sẽ không thương tâm tới mức đó.”

Nguyễn Dư không biết nói gì, cô căn bản không biết cách an ủi người khác, chỉ có thể ngước mắt lên đồng tình mà nhìn Uông Tĩnh một cái.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!