Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lưu Ngư Vô Dạng

Bên ngoài tiểu khu Hoa Phủ có một trạm xe buýt, tuyến xe buýt số 527 đi thẳng tới Đại học Ngưỡng Sơn, so sánh với lần trước làm thêm thì giao thông lần này còn rất tiện.

Sau khi Nguyễn Dư trở lại trường học, cô đi thư viện ngồi một buổi trưa, cho dù đã nỗ lực tự học rất nhiều, nhưng đối mặt với tri thức vô tận của sách vở trong thư viện, cô vẫn cảm thấy bản thân mình quá mức nhỏ bé.

Loại cảm giác nhỏ bé tự ti này giục cô không ngừng đi về phía trước, làm cho cô không dám bước chân chậm lại.

Khi ra khỏi thư viện, sắc trời đã tối đen. Đèn lồng màu đỏ của ngày kỷ niệm thành lập trường còn chưa hạ xuống, cứ đến một thời điểm nhất định, người quản lý sẽ mở toàn bộ, ánh sáng đỏ rực rỡ quanh quẩn ở vườn trường, chiếu đến học sinh đang đi lại trong sân trường hiện lên một cảm giác vui vẻ.

Nguyễn Dư tự nhiên cảm thấy bầu không khí vui mừng của ngày hôm nay hình như còn mạnh hơn cả ngày kỷ niệm thành lập trường một chút.

Cô đi được một đoạn mới phát hiện cảm giác của bản thân mình không hề sai, bởi vì hôm nay rất nhiều người mặc quần áo màu đỏ. Giống như là đang theo một trend nào đó, mọi người đều cùng nhau tìm quần áo màu đỏ trong tủ, không quan tâm nó đắt hay không đắt, chỉ cần màu đỏ là được.

Nhà ăn cuối tuần rất quạnh quẽ, nhưng chỉ có mấy người như vậy cũng có thể thấy vài người mặc màu đỏ.

Nguyễn Dư không biết nghĩ gì.

Trong xã hội ngày nay, trào lưu là một thứ giống như rất dễ dàng bị lôi kéo. Nhưng mà mặc giống với người nào đó là có thể biến thành họ hay sao? Chỉ sợ là ngay cả một phần vạn cũng không được, còn vì loại mù quáng bắt chước này còn khiến bản thân có vẻ buồn cười.

Sau khi nàng ăn tối xong thì trở về phòng ngủ, Giản Tương Tương còn đang ghé vào trên giường nhìn iPad của cô ấy với vẻ mặt buồn rầu, khi thấy Nguyễn Dư vào phòng, cô ấy vội vàng vẫy tay với cô.

“Nguyễn Nguyễn, Nguyễn Nguyễn, cậu mau tới đây chọn cho mình với, tớ không biết chọn cái gì đây!”

“Không phải cậu nói là muốn đi biển à?”

“Bọn họ mở họp đột xuất, không đi nữa!”

Nguyễn Dư buông túi, đi về phía của cô ấy.

Trên màn hình iPad, hình ảnh toàn là nước hoa dành cho nam hoa hoè loè loẹt.

“Bạn trai tớ sắp sinh nhật, tớ muốn chọn cho anh ấy một lọ nước hoa.” Giản Tương Tương đẩy iPad đến trước mặt Nguyễn Dư, “Cậu giúp tớ nhìn xem.”

“Tặng con trai nước hoa à?”

“Ừ!” Giản Tương Tương cười thâm sâu, “Cậu không biết đâu, anh ấy rất tự luyến!”

Nguyễn Dư nhìn vào màn hình, Armani, CK, Hermes, Davidoff… Còn có rất nhiều những hãng mà cô chưa từng biết. Một lọ nho nhỏ như thế, giá cũng đến vài trăm.

Đây là tiền sinh hoạt phí hơn một tháng của cô.

“Đắt thật đấy!” Nguyễn Dư nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!