Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mọi người đều cười ầm lên. 

Nguyễn Dư tiếp sóng không tệ, lúc vui đùa đã biểu hiện rõ lập trường của mình, cũng thể hiện ra dáng vẻ của bạn gái chính thức. Đương nhiên, quan trọng nhất trong số đó là cô có át chủ bài Đằng Dực, mà hắn cũng đồng ý luôn luôn phối hợp với cô.

Mấy người con trai thật ra cũng không hiểu suy nghĩ riêng của con gái, cho rằng chỉ cười một tiếng mây khói sẽ tan, nhưng thật ra, trong lòng Phương Uyển vô cùng không phục Nguyễn Dư, mà Nguyễn Dư cũng khúc mắc với sự tồn tại của Phương Uyển. Nhưng mà cô thật sự không muốn biểu lộ những cảm xúc này trước mặt Đằng Dực, khiến cho hắn cảm thấy mình làm ra vẻ.

Nhắm mắt làm ngơ.

Kể từ sau lần đó, Nguyễn Dư không đi tới phòng luyện tập xem bọn họ tập luyện nữa nhưng mà Phương Uyển lại cứ thích làm trò trước mặt cô.

Buổi tối thứ sáu, Phương Uyển chắn Nguyễn Dư ở lối đi nhỏ.

“Chị dâu, hai ngày nay vì sao không tới xem bọn tôi tập luyện?”

Một câu chị dâu, người khác kêu là thiện ý vui đùa, nghe cô ta gọi lại là vẻ khinh thường âm dương quái khí. 

“Tôi tới đây để dạy học, không có thời gian ngày nào cũng xem mọi người tập luyện.”

“A, cũng đúng, chị dâu là người bận rộn.” Phương Uyển vuốt cằm, “Hôm nay là sinh nhật của Dực, lát nữa mọi người muốn đi tổ chức sinh nhật cho anh ấy, chẳng lẽ chị dâu cũng không có thời gian đi ư?”

Hôm nay là sinh nhật của Đằng Dực ư?

Nguyễn Dư sửng sốt, Đằng Dực chưa từng nói đến sinh nhật với cô, cô căn bản không hề biết.

Phương uyển nhìn biểu cảm trên mặt của cô, giống như nhận ra cái gì đó.

“Sao thế? Cô không biết à?”

Nguyễn Dư còn chưa trả lời, Phương Uyển dường như đã chắc chắn câu trả lời, cười rồi để lại một câu “Thật thú vị” rồi rời đi.

Trong phòng luyện tập thường xuyên có tiếng âm nhạc truyền ra, bài hát tiếng Trung, bài hát tiếng Anh, kinh kịch.. cái gì cũng có. Nguyễn Dư ngơ ngác đứng ở lối đi nhỏ, suy nghĩ cũng lộn xộn giống như tiếng nhạc vậy. 

Đằng Hạo đã lâu không thấy người, tới đây tìm cô.

“Đang làm gì thế?” Hắn hỏi. 

Nguyễn Dư kéo Đằng Hạo vào văn phòng, nhẹ giọng hỏi: “Hôm nay là sinh nhật của anh em à?”

“Đúng vậy, trọng nhóm ầm ĩ cả một ngày, chị không nhìn thấy ư?”

“Trong nhóm ư?” Nguyễn Dư vội vàng móc di động ra, ban ngày cô đều bận học, căn bản không thấy tin nhắn trong nhóm.

Quả nhiên, bắt đầu từ buổi sáng vẫn luôn có người chúc mừng Đằng Dực sinh nhật vui vẻ

Chỉ có cô, một lời chúc cũng không có.

“Còn tưởng rằng chị gửi tin nhắn riêng cơ, hoá ra cơ bản không biết.” Đằng Hạo chậc chậc, “Chị gái thủ khoa, chị không phải là bạn gái giả đấy chứ?”

“……”

Vốn dĩ Nguyễn Dư có cảm thấy hơi khó chịu, nghe Đằng Hạo nói như vậy, trong lòng càng không thoải mái.

Đúng vậy, ngoại trừ bạn gái giả, đúng là không thể nghĩ ra cách giải thích hợp lý nào khác.

Hiện giờ phải làm sao đây? Phải đi đâu để chuẩn bị quà đây?

Nguyễn Dư còn đang nghĩ ngợi, Đằng Dực đã gõ cửa đi vào.

--_--

“Anh.”

“Ừ, hai người hôm nay nghỉ sớm một chút, lát nữa đi hát Karaoke.” Đằng Dực nói.

“Vâng, em muốn mang theo bạn.”

“Ai?”

“Vân Thâm”

“Mang Vân Thâm tới Karaoke?” Đằng Dực ngoài ý muốn, mọi người đều biết Vân Thâm không tiện nói chuyện, mang cô bé đi hát Karaoke, nghĩ như thế nào cũng giống như một quyết định thiếu suy xét.”

“Đúng vậy, cô ấy nói muốn đi, em đồng ý rồi.”

“Được, đi tới đó em phải chăm sóc cô bé cẩn thận.”

“Vâng, em biết rồi.”

Ánh mắt của Đằng Dực chuyển hướng Nguyễn Dư: “Cô nàng thủ khoa, vì sao không nói gì? Có chuyện gì thế?”

Nguyễn Dư lắc đầu

“Cứ thế đi, các em chuẩn bị nhanh nhé!” Hắn nói xong, xoay người rời đi.

Nguyễn Dư thất thần mà giảng cho Đằng Hạo mấy mẫu ví dụ, lát sau đã nghe thấy ở bên ngoài gọi tập hợp rồi.

Đằng Hạo ngồi không yên, vội vàng thu dọn đồ vật chạy ra.

Bên dưới lầu đã có rất nhiều người tới, ngoại trừ những gương mặt quen thuộc ngày thường, còn có rất nhiều người Nguyễn Dư không quen biết. Khiến cô thấy ngoài ý muốn là, Giản Tương Tương cũng tới. 

“Nguyễn Nguyễn!” Giản Tương Tương nhìn thấy cô, vội vàng buông lỏng cánh tay đang kéo Chu Hi Hoà, xông về phía cô. 

“Tương Tương.” Nguyễn Dư hữu khí vô lực mà chào hỏi với cô ấy.

“Cậu làm sao thế? Không thoải mái à?”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!