Lời tỏ tình của Đằng Dực thanh thế to lớn, vừa kết thúc, tiếng vỗ tay như sấm dậy, không thua bất kỳ một sân khấu biểu diễn nào, ngay cả cô quản lý cùng với mấy dì rửa chén bát cũng sôi nổi chạy tới chứng kiến một màn này, vừa xem còn vừa xô đẩy lẫn nhau, trái tim thiếu nữ phủ đầy bụi dường như đã nảy mầm trong thời khắc này.
Điệu nhảy tỏ tình này, còn có Đằng Dực này, đúng là ăn cả già lẫn trẻ.
Nguyễn Dư bị vây quanh xuống lầu.
Cô vẫn còn mặc đồ ngủ, vốn dĩ tưởng thay một chút, nhưng thật sự không thể chịu nổi sự hưng phấn của nhóm bạn cùng phòng, mọi người hận không thể đẩy nàng từ trên tầng ba vào lòng của Đằng Dực.
Hành lang, các bạn gái cùng lớp cũng tràn ra như ong vỡ tổ.
Chuyện vui của Nguyễn Dư, trong nháy mắt trở thành chuyện vui của tất cả mọi người.
“Nguyễn Nguyễn có bạn trai rồi, chúc mừng chúc mừng!”
“Nguyễn Nguyễn, hâm mộ quá đi!”
“Khó trách Đằng Dực tới học ké lớp chúng ta, hoá ra là phụ xướng phu tuỳ”
“……”
Mọi người đi theo Nguyễn Dư xuống tầng dưới, ở dưới sân đã có rất nhiều nữ sinh vây quanh, không ít người cũng giống như cô, đang mặc đồ ngủ, chỉ khoác một cái áo khoác đã xuống dưới hóng chuyện vui. Giấc ngủ nướng cuối tuần bị quấy rầy nhưng không có ai cảm thấy bực bội cả.
Đằng Dực ôm một bó hoa tươi, đứng ở cửa, nhìn Nguyễn Dư từ xa. Phía sau hắn là mấy người Tiêu Khanh và Chu Hi Hoà đang kề vai sát cánh mà đứng, miệng cười rất tươi.
Ánh sáng mặt trời vừa vặn, gió cũng vừa vặn, nụ cười tươi tắn trên mặt thanh xuân của các chàng trai cùng với màu sắc rực rỡ trên người bọn họ, giống như một bức tranh sinh động, vĩnh viễn khắc vào sinh mệnh của Nguyễn Dư, trở thành ký ức quý giá nhất của cô.
Trái tim của Nguyễn Dư đập loạn.
Cô nhớ rõ, ngày thị đại học xong, uỷ viên ban thể dục của bọn họ chuẩn bị một bó hoa tươi tỏ tình với bạn gái lớp bên, bên ngoài trường thi, bạn gái ấy nhẹ nhàng một cái đã đâm thủng hoàn toàn phần áp lực nằng nề của ngày hôm đó, các thí sinh vây xem bắt đầu vỗ tay và thét chói tai, giống như thanh xuân từ trong nháy mắt kia đã chân chính bắt đầu… Lúc ấy, tuy cô không biểu hiện ra cái gì, nhưng từ đáy lòng vẫn hơi hâm mộ một chút. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng, bản thân mình vì cuộc sống phải cúi đầu mà chạy như điên, đến một ngày trái tim cũng có thể xúc động như thế.
Đằng Dực chính là đoá hoa loá mắt nhất nở ra trong sinh mệnh cằn cỗi của cô.
“Này, con cá nhỏ!” Đằng Dực tặng bó hoa tươi cho nàng, ánh mắt trấn định lại cất giấu một tia lo lắng.
Nguyễn Dư nhận lấy hoa, còn chưa kịp cúi đầu đã ngửi thấy mùi hoa.
“Thích không?” Hắn hỏi.
“Thích.” Đương nhiên là thích rồi.
“Thích hoa hay là thích anh?” Giọng nói của hắn thì thầm.
“Thích anh tặng hoa, cũng thích hoa anh tặng.” Cô nói.
Đằng Dực duỗi tay, ôm cô vào lòng ngực.
“Aaaaa…”
Trong một loạt tiếng thét chói tai, hắn hôn lên vành tai của cô.
“Lần đầu tiên yêu đương, không biết phải làm như thế nào mới đúng, chỉ cảm thấy khiến cho toàn thế giới đều biết em là của anh mới là tốt nhất.”
Nguyễn Dư nghe hắn nói như vậy, rốt cuộc không nhịn được nước mắt, cô giơ tay lên, ôm lại Đằng Dực.
“Được rồi, kết thúc đại đoàn viên, các chị em đều đã nhìn thấy rồi chứ, Đằng Dực đã có chủ rồi! Mọi người đừng để ý đến cậu ta nữa!” Tiêu Khanh ở phía sau kêu lên: “Về sau muốn tìm bạn trai có thể nghĩ tới mấy anh đây!”
Một đám nữ sinh đều bị Tiêu Khanh chọc cười, cũng rõ ràng đây là kết thúc, mọi người vui đùa ầm ĩ bắt đầu tản ra. Cuối tuần này, bắt đầu bằng bầu không khí ngọt ngào ở đây cũng khá tốt.
Đằng Dực buông lỏng Nguyễn Dư ra, thay cô lau nước mắt.
“Đừng khóc, anh cũng không phải đến đây gây chuyện khiến em phải khóc.”
“Vâng, cảm ơn anh.”
“Nói cảm ơn có phải là khách sáo quá không?”
“Vậy phải nói gì?”
“Không cần phải nói gì cả, em cười là được rồi.”
Nguyễn Dư nín khóc, mỉm cười.
“Trời ơi, đây là phim thần tượng thần kỳ gì đây!” Giản Tương Tương vừa nói vừa tiến lên, một chưởng đánh vào lưng của Chu Hi Hoà, “Thay người khác tỏ tình thì rất có tâm, cũng không thấy anh khiến cho em bất ngờ như thế bao giờ!”
Chu Hi Hoà xoa xoa bả vai bị đánh đau: “Chị gái, là chị theo đuổi em được không?”
Giản Tương Tương dùng ánh mắt uy hiếp hắn: “Nghĩ lại, rốt cuộc ai theo đuổi ai?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!