Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 

Nguyễn Dư cùng với Đằng Hạo xuống lầu, Phương Uyển đã chờ trong đại sảnh, những người khác cũng từ trong phòng luyện tập ra ngoài tập hợp.

Hàn Tá cùng với Thải Hồng vừa nói vừa cười, nhìn họ hoà hợp với nhau rất tốt.

Đằng Dực đếm người, phát hiện thiếu một người.

“Sam đâu?”

“Anh ấy có việc!” Thải Hồng nháy mắt, “Vừa mới nghe anh ấy gọi điện thoại, hình như có đồng hương muốn giới thiệu bạn gái cho anh ấy, không muốn đi, nhưng mà cô gái đó rất nhiệt tình, nhất định phải quen hắn.”

Mọi người đều trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, cười ầm lên.

“Được rồi, chúng ta đi thôi!” Đằng Dực chỉ chỗ đối diện, “Chỗ cũ, thịt xiên đi!”

“Lại thịt xiên à!” Phương Uyển vừa đi theo ra ngoài, lại vừa che lại cái trán mà ngượng ngùng xoắn xít. “Ngày nào cũng ăn thịt xiên với mấy người, mặt tôi đầy mụn rồi, lần sau ăn đồ gì thanh đạm hơn đi!”

“Cậu muốn ăn gì?” Tiêu Khanh nhìn cô ta, “Cậu muốn cho một đám đại lão gia tiêu hao sức lực cùng cậu đi ăn cỏ à?”

Mọi người lại cười vang.

“Thật ghét ghê!” Phương Uyển giơ tay đấm lên bả vai Tiêu Khanh.

Tiêu Khanh trốn đến phía sau Đằng Dực, Phương Uyển đuổi theo, hai người cười đùa ầm ĩ cách Đằng Dực. Rất nhiều lần Phương Uyển đều dựa vào việc đánh nhau với Tiêu Khanh mà chạm lên người Đằng Dực.

Nguyễn Dư cố gắng khắc chế bản thân không nhìn một màn này, nhưng vẫn nhìn thấy, không nhịn được mà ghen, giống như lãnh thổ của mình bị người khác xâm phạm.

“Được!” Đằng Dực ngăn hai người lại, “Qua đường cái, đừng náo loạn nữa!”

“Cậu chỉ biết bắt nạt tôi thôi” Phương Uyển liếc mặt nhìn Tiêu Khanh một cái, cuối cùng lại nhìn về phía Đằng Dực, “Vẫn là Đằng Dực tốt nhất!”

Đằng Dực không nói gì, nhưng người khác đều ồn ào.

Đèn đỏ.

Nguyễn Dư chỉ để ý bọn họ vui đùa, không để ý xem đèn tín hiệu, buồn bã mà đi về phía trước.

“Này!” Đằng Dực một tay kéo cô lại.

Bởi vì động tác quá nhanh, nên không nhẹ nhàng chút nào.

Nguyễn Dư hoàn hồn, nhìn thấy dòng xe cộ đi qua trước mặt cũng hoảng sợ.

“Để ý!” Hắn ở phía sau dặn dò cô.

Nguyễn Dư đang bực muốn chết, căn bản không muốn để ý đến hắn, cô tránh khỏi tay của Đằng Dực, dịch vài bước về phía khác, lại không cẩn thận dẫm vào chân Hàn Tá.

“A, xin lỗi.” Cô vội vàng xin lỗi.

“Không sao đâu, không đau.” Hàn Tá tốt tính cười.

Đoạn nhạc đệm này lặng lẽ qua đi, trong lòng Nguyễn Dư lại khó chịu.

Đoàn người vào quán thịt nướng.

Hoàn cảnh nơi này không tệ, tuy trong đại sảnh rất ầm ĩ, nhưng lại sạch sẽ, ít nhất cũng chỉ có tiếng nói chuyện và tiếng chén rượu va chạm lẫn nhau, cũng không có khách hít mây nhả khói (ý chắc là hút thuốc)

Đằng Dực đầu tiên gọi điện thoại tới đặt trước một bàn lớn, vừa đủ để tất cả mọi người có thể ngồi xuống.

Khi ngồi xuống, Phương Uyển theo thường lệ mà chiếm chỗ cạnh Đằng Dực, sau đó lại lôi Đằng Hạo ngồi ở bên kia Đằng Dực ngồi xuống. Đằng Dực không phản ứng gì, Nguyễn Dư cũng lười tranh giành, cô ngồi bên cạnh Đằng Hạo, Hàn Tá ngồi ở một bên.

Người phục vụ lấy thực đơn.

Thải Hồng lôi Hàn Tá cùng nhau gọi đồ, những người khác đều cười nói trò chuyện.

Nguyễn Dư nhìn xuống điện thoại di động, nhưng ánh mắt vẫn để ý chỗ Phương Uyển.

Phương Uyển rót nước cho Đằng Dực, lấy khăn giấy, nhắc nhở hắn chú ý vết bẩn trên mặt bàn, thật sư là tận dụng nói đủ thứ.

--_--

Xiên nướng cùng với đồ uống rất nhanh đã được mang lên bàn.

Mọi người vì muốn chăm sóc người mới, chủ đề đều nhắc đến Hàn Tá, từ việc hắn nhảy từ lúc nào, nhảy đến loại hình nào, đã từng tham gia thi đấu gì chưa… còn kỹ hơn cả tra hộ khẩu.

Hàn Tá bị rất nhiều câu hỏi vây quanh, căn bản không để ý ăn xiên nướng.

Nguyễn Dư thấy đợt cánh gà nướng thứ hai đã sắp hết sạch, vội vàng giữ lại một cái cho Hàn Tá.

Hành động đơn giản là thiện ý này, lại bị đôi mắt bát quái của Tiêu Khanh tóm được.

“Cô nàng Thủ Khoa, em đừng có nhìn thấy soái ca mà trêu chọc người ta đó!” Tiêu Khanh vừa kêu lên, lực chú ý của mọi người đều bị dời đ.

“Tôi không có.” Nguyễn Dư sốt ruột.

Cô cùng với Hàn Tá thật khó khăn mới có thể nói rõ quan hệ, Tiêu Khanh lúc này lại lôi ra chọc người, đừng khiến hai người lại xấu hổ chứ.

“Vậy thì sao hôm nay em lại trang điểm đẹp thế?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!