Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lục Tổng, Phu Nhân Mất Trí Nhớ Rồi!

Lục Ngạn thở hồng hộc, anh lo lắng chạy lại vào trong nhà. Trời mưa to như vậy, Lâm Huyền lại chỉ có một mình. Cô có thể đi đâu được chứ?
“Có chuyện gì, nói ông nghe cái nào. Tiểu Huyền làm sao?”
“Cô ấy không hề vào nhà sao ông?”
“ừ.” Lục Linh Đường biết Lục Ngạn lại gây ra chuyện rồi. Bây giờ lại không tìm thấy Lâm Huyền, khẳng định là Lục Ngạn đế con bé ở lại đây một mình.
“Quản gia Trương, cho người đi tìm thiếu phu nhân xung quanh chân núi đi.”
Lục Ngạn nói xong liền ngay lập tức trèo lên xe khởi động máy.
“Thiếu gia, hôm nay sao cậu lại cứu cô gái kia? Chúng ta còn chưa…”
“Người quen mà, cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, cậu chưa nghe bao giờ sao?” cảnh Khắc Liên trên tay cầm một điếu thuốc, ngả ngớn nở một nụ cười.
“Vậy chúng ta có nên vào trong thăm cô ta một chút không?” A Ngục cấn thận thăm dò tâm ý của Cảnh Khắc Liên. Thiếu gia nói đây là người quen, không chừng là bạn gái cũ cũng nên.
“Có! Tất nhiên phải vào thăm rồi.”
Cảnh Khắc Liên vừa nghĩ tới, ngay lập tức đứng dậy khỏi ghế đi vào trong phòng bệnh. Đêm qua mang Lâm Huyền tới bệnh viện cả người thê thảm không thôi. Bây giờ không biết cô ta làm sao rồi.
Trên giường bệnh, Lâm Huyền yên tĩnh ngồi ở đó, xem chừng đã tỉnh từ lâu.
“Thế nào, tỉnh rồi à?”
Lâm Huyền quay đầu nhìn lại, khó hiểu nhìn nam nhân trước mặt.
“Anh là ai?”
Cảnh Khắc Liên có chút ngạc nhiên. Chỉ mới không gặp nhau có mấy tháng, cô làm sao có thế quên anh nhanh như vậy?
“Lâm Huyền, cô không nhớ ra tôi là ai à?”
“Lâm Huyền là ai cơ? Tôi là ai?” Nghĩ đến đây, Lâm Huyền có chút đau đầu. Cô đưa tay lên xoa xoa đầu, kết quả vô dụng, cô quả thật không thể nhớ ra bất kì chuyện gì cả.
Trong lòng cảnh Khắc Liên thầm than xong rồi. Không phải Lâm Huyền đã mất trí nhớ rồi chứ? Anh không chần chừ mà gọi bác sĩ đến đây. Hy vọng việc cô mất trí nhớ không ảnh hưởng gì đến sức khỏe.
“Cô Lâm đây trước khi đập đầu vào đá có thể đã trải qua cú sốc lớn, vậy nên tiềm thức cô ấy tự ép bản thân mình quên đi.’1 Dừng một lát, bác sĩ lại nói tiếp.
“Vết thương trên đầu cô ấy không nặng, chỉ là vết thương trong lòng thì quá sâu. Quên hết tất cả có khi cũng rất tốt.”
Cảnh Khắc Liên cũng tán thành với bác sĩ. Xem ra cuộc sống hôn nhân của cô ấy và Lục Ngạn không tốt lắm. Lời đồn vang xa khắp thành phố nói bọn họ sớm muộn gì cũng ly hôn…
Cảnh Khắc Liên chần chừ không biết có nên gọi điện cho Lục Ngạn hay không. Hiện tại bọn họ vẫn đang trên quan hệ vợ chồng, nói cho Lục Ngạn biết cũng là điều dĩ nhiên.
Sau khi nhận được điện thoại, Lục Ngạn lo lắng chạy nhanh đến bệnh viện. Anh ngay lập tức đi tới bên giường bệnh. Nhìn thấy cô vẫn lành lặn ngồi đó, trong lòng anh thầm nhẹ nhõm đi mấy phần.
“Đêm qua em đã đi đâu? Sao lại không đợi tôi đến đón hả?”
“Anh… là ai cơ?”
Thấy Lâm Huyền dùng đôi mắt xa lạ nhìn mình, Lục Ngạn có chút hoảng hốt. Chuyện này là sao?
“Cô ấy mất trí nhớ rồi.” cảnh Khắc Liên nói xong liền bỏ ra ngoài. Không hiểu sao mỗi lần chạm mặt Lục Ngạn đều khiến anh khó chịu vô cùng.
Lục Ngạn gặng hỏi Lâm Huyền thêm vài câu. Sau khi xác nhận đúng thật là Lâm Huyền mất trí nhớ, trong lòng anh bỗng nhiên có chút mất mát.
“Bác sĩ, cô ấy bao giờ thì xuất viện được?”
“Vết thương trên đầu không nặng, hôm nay là có
I I a’ ‘ạ ‘ạ • II
thế về rồi.
Lục Ngạn có chút ngạc nhiên, vết thương không nặng vậy vì sao cô lại mất trí nhớ?

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!