“Thiếu gia có gì giao phó?”
“Hôm trước cô nói Lâm Huyền muốn ly hôn? Là ai chỉ cho cô ấy cách bám lấy tôi mối ngày hả?”
Lục Ngạn lạnh lùng uống một tách trà. Không hiếu sao nghĩ đến việc Lâm Huyền không cần mình nữa, anh lại có chút mất mát và hụt hẫng.
“Là Tống tiếu thư Tống Thanh Ca. Cô ấy bảo cách này sẽ giúp thiếu gia thích phu nhân hơn, nhưng phu nhân hình như có vẻ không tin lắm.”
Tiểu Thúy nói xong không thấy Lục Ngạn hỏi gì nữa bèn lui trước. Không biết thiếu gia có hiểu được dụng ý trong câu nói kia của Tống Thanh Ca hay không. Là giúp thiếu gia thích thiếu phu nhân hơn hay là ghét bỏ đây?
Lục Ngạn nhắm mắt lại suy nghĩ một chút. Anh không thích người khác cứ bám lấy mình, điều này có lẽ Tống Thanh Ca cũng biết. Vậy vì sao cô ấy lại chỉ cách này cho Lâm Huyền?
Nhiều câu hỏi được đặt ra trong đầu Lục Ngạn, đêm nay có lẽ lại một đêm không ngủ được.
Sáng hôm sau, vì ngủ muộn nên Lâm Huyền dậy rất trề. Cô uể oải đi xuống nhà bếp tìm kiếm thứ gì đó để lót bụng.
Lâm Huyền ngồi vào bàn ăn, không hiểu sao ăn mấy cũng không thấy ngon. Hôm nay Lục Ngạn chắc là đã đi làm rồi nhỉ?
“Tiếu Thúy, Lục Ngạn chưa dậy sao?”
“Thưa thiếu phu nhân, thiếu gia đã đến công ty từ sớm rồi.”
Lâm Huyền không có hứng ăn uống. Cô úp mặt xuống bàn ăn. Lục Ngạn đến công ty rồi, cô có nên đi theo không nhỉ? Hay là ở lại đây đợi đến tối anh sẽ về?
“Mấy cách mà mình nghĩ ra có chút… hơi khó thực hiện. Hay là đi hỏi Tống Thanh Ca nhỉ, cô ta nhất định sẽ có rất nhiều cách…”
Lâm Huyền hít sâu một hơi. Tạm dẹp kế hoạch sang một bên đã. Lần trước cô có nói mình muốn làm diễn viên, bây giờ cũng nên tìm hiếu một chút.
“Nếu muốn bước vào giới giải trí thì nhất định phải có người nâng đỡ. Còn muốn đi lên bằng thực lực thì có vẻ hơi khó…”
“Vậy nếu mình tìm ra một kim chủ nào đó bao nuôi thì sao nhỉ?”
Lâm Huyền cười hì hì vì suy nghĩ vớ vẩn của mình. Sẽ có mấy ai chịu bao nuôi người như cô chứ, hơn nữa còn là người đã có chồng.
“Chắc là sau khi ly hôn mình mới có thể bắt đầu sự nghiệp làm diễn viên được. Lúc đó thì không còn bất kì rào cản nữa rồi. Mình sẽ là người phụ nữ độc thân kim cương được săn đón nhất.”
Chương 11: Em muốn sinh em bé à?
Vừa nghĩ đến quãng thời gian tươi đẹp sau khi ly hôn, Lâm Huyền cười mãn nguyện mà không hề hay biết mọi hành động của mình toàn bộ đều đã lọt vào mắt Tiểu Thúy!
Tâm lúc trời chạng vạng thì Lục Ngạn mới về nhà. Hôm nay anh có vẻ về sớm hơn mọi khi rất nhiều.
Lâm Huyền đang phụ giúp Tiểu Thúy làm cơm trong bếp. Sau khi nghe thấy tiếng động cơ ô tô bên ngoài bèn nở một nụ cười ngọt ngào chạy ra.
“Anh về rồi à?” Lâm Huyền đi đến nhận lấy áo khoác trên tay Lục Ngạn treo lên giá. Tối nay hãy xem thật kĩ diễn xuất của cô đi, đảm bảo nhận được giải thưởng Oscar không hề khó.
“ừ.” Lục Ngạn đã nghe hết mọi báo cáo của Tiểu Thúy, nhìn nụ cười đầy ngọt ngào kia của cô không khỏi cảm thấy giả tạo.
Dễ thương thì đúng là dễ thương thật, nhưng mà sự dễ thương này hình như có khác đi rất nhiều so với mọi khi.
Sau khi Lục Ngạn tắm rửa xong, cơm được dọn lên bàn. Vì chỉ có hai người nên số món ăn được nấu không nhiều, hơn nữa đều là làm theo sở thích của Lục Ngạn. Thế nên Lâm Huyền ăn cũng chẳng ngon miệng lắm là bao.
Ăn xong, Lâm Huyền vẫn không biết nên làm thế nào để mở lời nói chuyện cùng Lục Ngạn. Từ nãy đến giờ cả hai vẫn chưa nói với nhau thêm câu nào nữa.
“Ăn ít táo đi.
II
“Được.” Lâm Huyền lễ phép nhận lấy miếng táo trên tay Lục Ngạn.
Lục Ngạn nhìn cô giống như một chú mèo nhỏ sợ sệt đủ điều cũng có chút buồn cười. Không biết tiếp theo cô định giở trò gì đây? Muốn anh chán ghét cô cũng không khó lắm, vì sao cứ phải bày ra nhiều trò nhỉ?
“Mấy ngày nay trời trở lạnh rồi, anh ra ngoài nhớ giữ ấm một chút.”
Lục Ngạn gật đầu một cái coi như đáp lời Lâm Huyền, sau đó cũng không nói gì nữa.
Trên ti vi đang chiếu bản tin của ngày hôm nay, Lâm Huyền xem có chút buồn ngủ. Cô nhân lúc Lục Ngạn đi vệ sinh mà chuyển sang kênh khác.
Trên đài XX đang chiếu bộ phim thanh xuân vườn trường, nghe nói là rất hot. Lâm Huyền lướt bản tin trên mạng xã hội đều đang thảo luận về bộ phim này. Nay có dịp cô cũng muốn xem thử một chút.
“Ai cho em chuyển kênh đấy? Toàn xem mấy cái không đâu thôi.” Lục Ngạn đưa tay định lấy lại điều khiến từ tay cô thì bị Lâm Huyền chặn lại.