Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc - Diệp Tâm Ngữ

 

Lục Dạ Hàn cũng đang suy nghĩ về vấn đề này, sau khi khám xong anh đưa cô về Lục gia, hai người vừa bước vào nhà đã bắt gặp ánh mắt của Lục phu nhân tỏ vẻ rất mong đợi, Lục Dạ Hàn liền hiểu ý bà anh cười tươi gật đầu.
“Có thai thật sao?”
Lục phu nhân như bắt được vàng liền nhảy cẫng lên, ở bên ngoài anh cũng đổi vui mừng nhưng trong phòng Lục Nhất Bảo đang co người lại ở một góc và buồn bã, trong khi mọi người đang vui vẻ chuẩn bị đón chào thành viên mới còn cậu bắt đầu cảm thấy lo sợ.
“Mẹ, Nhất Bảo đâu rồi?”
Lúc này cả nhà lo tin vui mà quên mất cậu, Lục phu nhân nhớ mới thấy cậu ở đây mà, Diệp Tâm Ngữ liền đi vào phòng tìm
cậu quả như cô dự đoán, cậu đã ở trốn trong phòng buồn bã, cô cản Lục Dạ Hàn lại để tự mình đi vào nói chuyện với cậu.
“Nhất Bảo, sao lại trốn trong này?”
Diệp Tâm Ngữ ngồi xuống khẽ ôm lấy cậu nhưng Lục Nhất Bảo liền quay mặt đi hướng khác và tránh mặt cô, Diệp Tâm Ngữ thở dài một hơi biết là cậu sẽ không thể chấp nhận được chuyện này quá sớm.
“Mẹ không thương con nữa, cả nhà không thương con.”
Lục Nhất Bảo bát đầu khóc lớn lên sà vào lòng cô, Diệp Tâm Ngữ ôm cậu vỗ về an ủi.
“Sao lại không thương con chứ, con là bảo bối của gia đình mà, chẳng qua có thêm thành viên mới đế con đỡ buồn thôi nhưng ba mẹ vần yêu thương con, nên đừng có khóc mà.”
Lục Nhất Bảo lúc này ngấng đầu lên hai mầt ngấn lệ, nhìn có đáng thương hay không chứ.
“Nhưng con không thích có em.”
“Nếu có em con sẽ có thêm một người chơi đùa nè không cần phải mỗi ngày ngước nhìn lũ trẻ khác chơi đùa vui vẻ mà mình lúc nào cũng cô đơn, nếu ai bắt nạt con thì có em con bên cạnh cả hai cùng nhau hợp sức lại xử lý kẻ đó, thấy quá tốt đúng không?”
Lục Nhất Bảo lúc này bắt đầu suy nghĩ, dần hiếu ý cô nói, Diệp Tâm Ngữ đưa tay lau đi những giọt nước mắt cho cậu, lúc này
cũng tươi tỉnh trở lại, cậu đưa tay chạm vào bụng của cô.
“Em nằm trong này hả mẹ?”
“Đúng rồi, lúc đó con cũng từng nằm trong đây.”
Lục Nhất Bảo đưa tay xoa xoa cái bụng của cô, còn áp tai vào nghe thử nhưng không nghe thấy gì.
“Em không nói chuyện với con, có phải em ghét con không?”
Diệp Tâm Ngữ bật cười, đúng là con nít ngây thơ, cô đưa tay xoa đầu của cậu.
“Em vẫn chưa nói được đâu.”
“Vậy con sẽ đợi em sinh ra, con sẽ dẫn em đi công viên đi ăn bánh su kem.”
Nhìn Lục Nhất Bảo bắt đầu ra dáng một ông anh rồi đấy, lúc này mọi người ở ngoài đã nghe được cuộc trò chuyện của hai mẹ con họ, ai cũng phải bật cười đúng là chỉ có mẹ hiếu ý con nhất, nếu mà đế Lục Dạ Hàn vào an ủi chắc chưa được vài giây là hai cha con nhà này lại bắt đầu đấu khẩu với nhau, tuy giống nhau nhưng cả hai có vẻ khắc khấu thì phải.
Mà cũng do tranh giành Diệp Tâm Ngữ mà ra cả, hai cha con này chắc kiếp trước là tình địch của nhau nên kiếp này kẻ thì làm cha kẻ thì làm con đi tranh người phụ nữ đó là Diệp Tâm Ngữ nhưng phần thắng lúc nào cũng thuộc về Lục Nhất Bảo.
Chương 79: Lục Giai Kỳ
Trong một căn phòng lớn toàn màu hòng, trẽn giường là một cô bé đáng yêu với đôi môi đỏ hồng, làn da trắng mịn, mái tóc óng mượt suôn dài, cô bé này là công chúa của Lục gia, Lục Giai Kỳ năm nay tròn bổn tuổi, cô đang nằm trên giường ngủ say thì bổng một sợi lông gà ở đâu xuất hiện.
“Không chịu dậy à? Xem anh mày ra tay.”
Lục Nhất Bảo cậu anh nghịch ngợm đang định bày trò đế chọc phá cô em gái xinh đẹp của mình, đúng là cô bé này ngủ say đến nối không hay trời đất gì, Lục Giai Kỳ bị thứ gì đó ngoáy vào mũi thật khó chịu.
“A”
Lục Giai Kỳ ngồi bật dậy liền khóc lớn, lúc này thủ phạm là Lục Nhất Bảo nhanh chân bỏ chạy mất tiêu, Diệp tâm Ngữ đang nấu ăn ở dưới bếp thì nghe tiếng khóc của cô thì nhanh chân chạy lên xem thử, lúc này Diệp Tâm Ngữ phải giật mình ai đã vẽ lên mặt cô con gái của mình thế này?
“Ma, mẹ ơi cứu con.”
Lục Giai Kỳ khóc lớn chạy tới ôm lấy Diệp Tâm Ngữ, quá khổ với cái nhà này rồi, cô liền đi tới tủ áo mở bật của ra, Lục Nhất Bảo cứ nghĩ mình đã trốn kỹ lắm rồi nào ngờ bị phát hiện ra rồi, cậu nở nụ cười ngây thơ vô số tội với Diệp Tâm Ngữ.
“Lục Nhất Bảo.”
Diệp Tâm Ngữ gằn tên của cậu, cậu lúc này mới lặng lẽ đi ra, trên tay là cái bút lông là hung khí gây ra trên gương mặt khả ái của Lục Giai Kỳ.
“Anh hai vẽ mặt con.”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!