Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc - Diệp Tâm Ngữ

 

“Nhưng cô ấy đồng ý đi ăn với tôi mà, rủ anh làm gì chứ phải không Trương tiếu thư?”
Phong Vũ Luân lúc này liền nắm lấy tay của Diệp Tâm Ngữ, cô như một con mồi ở giữa hai con thú săn vậy, ai cũng toát ra khí thế đáng sợ cả, Diệp Tâm Ngữ liền đưa tay giãn hòa với hai người.
“Bình tĩnh nếu đã đến rồi thì cùng ăn đi.”
“Trương tiếu thư, tôi mời cỏ đi ăn riêng với tỏi mà, tự nhiên lòi ra thêm một người phá đám, xin lỗi tôi ăn không vô đâu.”
Phong Vũ Luân bĩu môi, Lục Dạ Hàn không thèm đế ý đến Phong Vũ Luân anh muốn chiếm phần với Phong Vũ Luân không để cậu trong mắt.
“Ăn cũng đã ăn, hay là đi làm nóng người với tôi đi!”
Lục Dạ Hàn đỡ cồ đứng dậy, Phong Vũ Luân không cam tâm liền đi tới nắm lấy tay của cô, ánh mắt đằng đằng sát khí của hai người khiến Diệp Tâm Ngữ run người lên, cô bị giành qua giành lại đến sắp phát điên rồi.
“Bây giờ buông tôi ra, có gì cùng đi được không?”
“KHÔNG!”
Cả hai cùng đồng thanh, nhưng rồi cũng phải đồng ý đi cùng nhau, Diệp Tâm Ngữ xung phong làm người lái xe, đế hai con người này ngồi ở phía sau đấu đá với nhau, vì ai cũng tranh ngồi ghế phụ cả, nên cô không đồng ý và đã tống họ ngồi phía sau cho khỏe.
Đến nơi, Diệp Tâm Ngữ đi xuống xe trước, cả hai không biết đã nói gì với nhau mà khi bước xuống xe liền bắt đầu phát ra luồng sát khí nặng nề, nhanh như chớp cả hai thay quần áo rồi lấy cung tên đi tới vạch sẵn sàng, Diệp tâm Ngữ không đế ý đến họ, cô từ từ chậm rãi đi thay quần áo.
nHai người bắt đầu chiến đấu với nhau, đem Diệp Tâm Ngữ ra22:08 làm phần thưởng, họ không hề hỏi ý kiến của cô, lúc này cô vừa bước ra khí chất ngất trời khiến cho Phong vũ Luân bị xiêu lòng, không ngờ cô lại có khí chất như vậy thật đúng là mầu người bạn gái quốc dân mà.
‘Trương tiếu thư hãy chiếm lấy tôi đi!”
Phong Vũ Luân chưa kịp chạy tới đã bị Lục Dạ Hàn xách lên lôi về chỗ cũ, Diệp Tâm Ngữ đi tới vạch sẵn sàng với khí thế hiên ngang, kỹ năng điêu luyện của cô đã bắn một phát ăn ngay, Phong Vũ Luản như được mở mang tầm mắt liền đi tới.
“Chỉ tôi với, tôi không biết bắn cung.”
Lục Dạ Hàn đi tới nắm cố áo của cậu, rõ ràng lúc nãy còn đấu với anh rất quyết liệt giờ lươn lẹo quay sang bảo là không biết bắn cung.
“Qua đây tôi dạy cậu.”
Diệp Tâm Ngữ khẽ bật cười, không ngờ hai người này cũng hợp nhau lắm đấy chứ, đột nhiên Diệp Tảm Ngữ lại ghép đồi họ, tại máu hủ nữ của cô bắt đầu nối lên, cô lấy điện thoại ra chụp một tấm ảnh.
“Quay qua đây nào, cười lên!”
Lục Dạ Hàn liền buông Phong Vũ Luân ra quay mặt đi hướng khác, anh liền đi tới nắm lấy tay của cô vào tư thế chuẩn bị sẵn sàng.
“Kỹ năng chưa tốt lắm, đế tôi giúp cô/
Cảm giác xung quanh chỉ còn lại hai người, khung cảnh ngọt ngào và lãng mạng như vậy liền bị Phong Vũ Luân đi tới phá đám, cậu kéo Diệp Tâm Ngữ về phía của mình, cả hai cứ thế giằng co nhau đế có được Diệp Tâm Ngữ, lúc này cô cũng tức giận.
“Làm ơn buông tôi ra!”
Diệp Tâm Ngữ lúc này tức giận thật rồi, cô đi tới chỗ Lục Dạ Hàn chỉ thẳng vào mặt của anh.
“Anh nên nhớ anh đã có vợ rồi, tôi không thích anh cư xử thân mật với tôi như vậy.”
Lục Dạ Hàn bị câu nói của cỏ làm cho tỉnh ngộ, nhưng anh chỉ có cảm giác này với Trương Tiểu Mỹ thôi, còn cô ngốc vợ mình thì hoàn toàn khác.
Diệp Tâm Ngữ quay sang chổ Phong Vũ Luân tiếp tục chỉ thẳng vào mặt anh rồi quát lớn.
“Còn anh thì có không thiếu gì bạn gái, anh tưởng tỏi cũng dễ chơi đùa như người khác sao?”
Phong Vũ Luân xụ mặt xuống, những gì Diệp Tâm Ngữ nói đúng mà, cả hai bị cô giáo huấn một trận tơi tả chỉ có thế im lặng, Diệp Tâm Ngữ không muốn ở đây để làm trò đùa cho họ nữa, cô liền rời khỏi đó đế lại hai con người này bắt đầu ăn năn và hối hận vì chuyện vừa ròi.
“Là lỗi của anh đấy, giờ cô ấy giận ròi/
Phong Vũ Luân trách ngược lại Lục Dạ Hàn, lúc này không nói gì chỉ lườm Phong Vũ Luân một cái sắc lạnh rồi cũng rời đi.
Diệp Tâm Ngữ tức giận lái xe về nhà để nghỉ ngơi, cả ngày hôm nay bị hai người đàn ông đó chọc cho điên lên mà, Diệp Tâm Ngữ đi vào phòng tắm, cỏ ngâm mình trong bồn tắm, cảm giác thật dễ chịu làm sao.
Sau khi tắm xong, cô liền nhớ lại một chuyện, nếu không có Lục phu nhân ở nhà vậy thì cô sẽ nấu cơm cho Lục Dạ Hàn ăn, nói gì nói cỏ cũng phải làm tròn bốn phận một người vợ, cỏ bắt tay vào nấu cơm sau đó lục trong tủ lạnh có gì thì làm món nấy.
Cũng may là trong tủ lạnh có đầy đủ cả, Diệp Tâm Ngữ soắn tay áo lên, đeo tạp dề vào rồi nấu vài món ngon cho Lục Dạ Hàn, cô nắm rõ những món yêu thích của anh, do đã học lén mẹ chồng mỗi khi bà nấu, bây giờ thì có cơ hội trố tài rồi.
Công đoạn nấu khá vất vả, cuối cùng cũng hoàn thành, một bàn đầy thức ăn với cơm canh đầy đủ và rất thơm ngon, cô nhìn lên đồng hồ thấy vừa kịp giờ tan làm của Lục Dạ Hàn, mong rằng anh sẽ vui vẻ và ăn hết mâm cơm này.
“Để xem anh còn chê tôi ngốc không.”
Lục Dạ Hàn cũng vừa về tới, Diệp Tâm Ngữ chạy ra đưa mảnh giấy của Lục phu nhân đế lại cho anh, anh chán ghét cầm lấy độc thử, sau đó liền thay đối sắc mặt, xem ra trong mấy ngày này không cần phải ngủ chung phòng với cô nữa, không còn phải sợ đau lưng nữa rồi.
Diệp Tâm Ngữ đi tới cời giày cho anh, Lục Dạ Hàn ngạc nhiên nhưng anh lại đế cho cô hoàn thành bốn phận của mình.
“Biết điều đó.”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!