Cái tình cảm mơ hồ này ngay từ đầu vốn dĩ đã không nên có, đoạn nghiệt duyên này vốn dĩ là cô nên tự cắt đi. Nhưng tại sao càng quên lại càng nhớ, càng muốn dứt lại chẳng thể nào buông. Trái tim con người ấy mà luôn làm theo cảm xúc mặc cho đau đớn đến tột cùng vẫn không muốn buông. Từ một cô gái chẳng có gì nổi bật vì anh mà cố gắng giờ đây đã là một luật sư nổi tiếng. Là người con gái tài sắc vẹn toàn, cô khiến biết bao nhiêu người con trai phải say đắm. Nhưng trong tim cô vốn dĩ đã có hình bóng người đàn ông khác.
Trước cửa của một căn biệt thự xa hoa giữa lòng thành phố là một đám nhà báo, phóng viên đang chen chúc nhìn vào bên trong. Cánh cửa gỗ vẫn chưa có dấu hiệu muốn mở ra, người bên ngoài ai cũng sốt ruột. Có người đứng đây từ một, hai tiếng trước cũng có người đã đứng ở đây năm, sáu tiếng để chờ đợi. Bởi lẽ hôm nay là ngày vị tiểu thư duy nhất của Giản gia bước lên xe hoa về nhà chồng. Cô được cho là bạn đời mơ ước của nhiều thiếu gia nhà giàu. Quyết định đột ngột của cô khi mới vừa tròn hai mươi ba tuổi làm biết bao người hụt hẫng.
Trong căn phòng hoa lệ với ánh đèn vàng lãng mạn là bóng lưng cô gái đang ngồi trước gương để dặm lại một chút phấn. Trên gương mặt không biểu lộ cảm xúc, đôi mắt vô hồn nhìn bản thân thật xinh đẹp trong ngày trọng đại nhất của mình. Người cô lấy đến giờ vẫn không nhớ nổi tên của cô, người cô yêu lại vô tình đến mức không muốn nhìn cô lấy một lần.
- Duệ Y con sắp xong chưa?
Mẹ cô mở cửa bước vào bên trong. Bà nhìn cô con gái duy nhất của bà sắp bước lên xe hoa mà không kìm nổi nước mắt. Bà đã nuôi cô suốt hai mươi ba năm chỉ mong người đàn ông sau này làm chồng cô sẽ yêu thương cô như bà đã từng.
- Mẹ đừng khóc, con gái sau này nhất định sẽ hạnh phúc.
Cái ngày cô phải rời xa ba mẹ cũng đã đến. Cô ôm bà, lau đi giọt nước mắt trên gương mặt đã có nhiều nếp nhăn rồi trấn an.
- Con gái đi rồi sẽ lại về thăm ba mẹ mà.
Bà biết con gái lớn rồi sẽ phải lấy chồng nhưng bà lại không biết rằng cô sẽ lên xe hoa sớm như vậy. Hơn nữa người cô chọn lại là Sở Chính Kì có tiếng là máu lạnh. Anh không quan tâm đến cái gọi là sắc dục. Thứ duy nhất tồn tại trong thế giới của Sở thiếu chính là công việc và tham vọng.
- Nếu Sở Chính Kì dám ức hiếp con, con nhất định phải trở về đây, ba mẹ sẽ bảo vệ con.
Bà nắm lấy tay cô rồi lau đi hai hàng nước mắt dài. Cuộc hôn nhân này vốn dĩ đến với cô quá bất ngờ và sinh mệnh nhỏ bé trong bụng cô cũng đến quá nhanh chóng.
Chỉ mới hai tháng trước cô còn là luật sư cho anh giải quyết về việc hợp đồng của công ty. Vì là một luật sư giỏi nên sự việc rất nhanh đã ổn thoả, lợi nhuận nghiêng về phía Sở Chính Kì. Để tỏ lòng biết ơn anh đã mời cô dùng bữa tối. Mọi chuyện bắt đầu từ lúc anh đưa ly rượu vang đỏ về phía cô. Chỉ mới ly đầu tiên cả người anh đã nóng như lửa đốt, lý trí cũng không còn được tỉnh táo.
Và sau đó chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến. Không ngờ rằng người đàn ông hai mươi tám năm chẳng gần sắc dục hiện tại trên giường lại như mãnh thú mạnh bạo mà chiếm lấy cô. Từng vết hôn hằn lại nơi cổ kéo dài xuống đến bụng đều là anh để lại. Cô không trách anh vì người đầu tiên chạm vào cô là người cô yêu nhất. Nhưng điều làm cô đau lòng hơn cả lại là câu nói vào sáng ngày hôm sau của anh.
" Tối hôm qua là do tác dụng của thuốc nên mới xảy ra chuyện đó với cô. Một đêm của Giản tiểu thư nhất định tôi sẽ trả đủ chỉ thừa chứ không thiếu. "
Cô như gục ngã ngay tại chiếc giường vẫn còn vương lại hơi ấm của anh. Anh coi cô là gì ? Một đêm của cô chỉ đáng trả bằng tiền thôi sao ? Người đàn ông cô yêu năm mười chín tuổi đâu rồi ? Người đàn ông dịu dàng ấy tại sao bây giờ lại thành ra như vậy ?
Anh rời đi ngay sau đó để mặc cô tự xử lý như những việc còn lại. Cô không được anh tắm cho sau một đêm mặn nồng cũng không được anh ôm ngủ rồi gọi dậy vào sáng. Cô buông bỏ hết những yêu thương trong lòng, nước mắt rơi trên chiếc thẻ anh đặt lại ở bàn.
" Thì ra yêu là như vậy, thì ra đau là như thế. Rốt cuộc tôi cũng đã biết được cảm giác này để buông bỏ đi cái thứ tình cảm rác rưởi tôi ôm suốt bốn năm. "
Cô gạt đi nước mắt rồi cầm thẻ để vào trong túi sách. Trước tiên phải che lại hết phải che đi những dấu vết mà anh đã để lại. Tình yêu đơn phương của cô trả bằng một đêm thú tình cuồng dại của anh để rồi nhận về chỉ là vài đồng tiền dơ bẩn của anh.
Duệ Y sau đó lái xe đến công ty anh, trả lại số tiền trong thẻ cho anh rồi dứt khoát rời đi. Nhưng điều cô không mong muốn nhất đã xảy ra, cô đã mang thai. Cô mang thai con của anh nhưng rốt cuộc khi anh biết lại chỉ hờ hững đáp lại cô.
" Cô quyết định như nào là quyền của cô. Nhưng nếu đứa bé khi sinh ra không phải con của tôi thì có lẽ cô cũng biết được kết cục của bản thân rồi. "
Vốn dĩ sau lời nói đó cô có thể tặng anh một cái tát thật đau rồi rũ bỏ hết tất cả trở về Giản gia. Nhưng cô không muốn con của cô thiếu vắng hình bóng cha, cô muốn con của cô được đủ đầy.
- Con đang nghĩ gì vậy? Sao lại khóc rồi?
Mẹ cô lay lay người cô, kéo cô về với thực tại đau lòng. Nước mắt đã làm nhoè đi phấn má, cô nhìn mẹ rồi lại nghĩ về bản thân. Cô không muốn bà phải lo nghĩ cho cô chỉ mong bà an nhàn ở cái tuổi xế chiều.
- Con gái chỉ là nhất thời xúc động, sau này không còn được ba mẹ nuông chiều nữa rồi.
Cô cầm lấy khăn giấy nhẹ lau đi nước mắt đang trực trào nơi khoé mi. Giản phu nhân ôm cô vào lòng mà vỗ về.
- Ước muốn duy nhất của mẹ là con được hạnh phúc, vậy là đủ rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!