Sáng hôm sau, Tân Phong ngồi trên chiếc Maserati của hai chị em nhà họ Mạc rời khỏi Trung Hải.
Phóng mắt khắp Hoa Hạ, nhà họ Mạc cũng được xem là nhà giàu có hạng nhất.
Đặc biệt là ở mấy tỉnh Giang Nam, địa vị của nhà họ Mạc hết sức quan trọng.
Tuy nhiên, đại bản doanh của nhà họ Mạc lại không năm trong một đô thị cấp tỉnh như thành phố Trung Hải, mà lại năm ở vùng đất xa xôi là Giang Châu.
Danh xưng “Nhà họ Mạc Giang Châu” thuộc các tỉnh phía Nam Hoa Hạ cũng từ đó mà ra.
Sau hai tiếng, xe tiến vào thành phố Giang Châu, chạy dọc theo một con đường ven hồ, cứ thế tiến về phía trước.
Dọc đường, thỉnh thoảng Mạc Khuynh Thành sẽ giới thiệu cho Tân Phong cảnh vật xung quanh.
Ví dụ như cô ta cố ý nói sơ qua về danh lam có tên là hồ Minh Nguyệt bên cạnh.
Cuối cùng, xe dừng lại trước một khoảng sân được lát gạch ngói xanh.
Ba người bước xuống xe.
Tân Phong quan sát xung quanh một lượt, phát hiện nồng độ linh khí ở đây cao hơn so với những nơi khác một chút.
Đương nhiên, cao thì cao đó, nhưng còn lâu mới sánh bằng núi Đông Cảnh.
“Anh Tần, đã đến nhà họ Mạc rồi, mời anh vào!”, Mạc Khuynh Thành bày ra tư thế cung kính.
Khắp đại viện nhà họ Mạc đều tràn ngập hơi thở cổ kính, dường như tách biệt khỏi đô thị hiện đại bên ngoài.
Đúng là có một loại ý vị khác biệt!
Bước trên lối đi u tĩnh, ngẫu nhiên sẽ có vài y tá áo trắng và những ông lão mang trên người mùi thuốc cực nồng đi ngang qua.
Khi nhìn thấy chị em nhà họ Mạc, bọn họ đều dừng lại gật đầu chào.
Những người này đều do người nhà họ Mạc mời đến để chăm sóc cho ông cụ Mạc Trọng Đình.
“Môi trường ở đây không tệ, rất thích hợp để dưỡng bệnh”, Tần Phong lên tiếng tán thưởng.
Chẳng mấy chốc, ba người đã đi đến một khoảng sân độc lập.
Nơi này chính là nơi mà Mạc Trọng Đình tĩnh dưỡng.
ở đây người đến người đi, thoạt nhìn có hơi ồn ào, náo nhiệt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!