Hóa ra ông nội của Mạc Khuynh Thành là Mạc Trọng Đình đã hôn mê từ một năm trước, cho đến nay vẫn chưa tra ra nguyên nhân bệnh.
Trong suốt khoảng thời gian đó, không biết người của nhà họ Mạc đã đưa Mạc Trọng Đình đến bao nhiêu bệnh viện lớn nổi danh trên thế giới, thậm chí, Mạc Kiến Quân còn vận dụng mối quan hệ của mình để mời một vị “cao nhân” thuộc bộ đặc biệt trong quân đội đến để xem bệnh cho ba mình.
Đáng tiếc là không có bất kỳ kết quả nào cả.
Đến bây giờ, Mạc Trọng Đình vẫn nằm trên giường bệnh hệt như người chết, không hề có một chút chuyển biến tốt đẹp nào.
Nghe Mạc Khuynh Thành tự thuật xong, Tân Phong ngước mắt nhìn cô ta, thờ ơ hỏi: “Cô đã xử lý quả Bạch Ngọc lần trước như thế nào?”
“Quả Bạch Ngọc? Anh Tân, ý anh nói là quả Thanh Thần Linh Ngọc à?”
Mạc Khuynh Thành có hơi sững sờ, nhưng cô ta vẫn thành thật đáp: “Tôi nấu chảy nó rồi cho ông nội uống, nhưng tiếc là vẫn không có hiệu quả”.
“Nấu thành chất lỏng, cô nấu như thế nào?”, Tân Phong lộ vẻ kỳ quái.
Mạc Khuynh Thành ngồi ở đối diện nghe anh hỏi vậy thì cũng đoán được là có ẩn ý gì khác, cô ta bèn nói rõ từ đầu đến cuối:
“Tôi nấu giống như sắc thuốc Đông Y vậy, dùng lửa nhỏ ninh suốt mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng mới đem chén thuốc đó cho ông nội ăn”.
Nghe cô ta nói thế, Tân Phong không khỏi bật cười, rồi lắc. đầu nói: “Nếu cô nấu như sắc thuốc mà có hiệu quả thì đó mới thật sự là kỳ quái đấy!”
“Anh Tần, ý anh là... loại quả đó không thể sắc thành thuốc. như vậy được à?”, Mạc Khuynh Thành rất thông minh, đương nhiên cô ta nghe ra ý của anh.
Tân Phong cũng không định che giấu việc này, anh kiên nhẫn giải thích: “Đương nhiên rồi, công hiệu của quả Bạch Ngọc gần như đều nằm trong dịch quả. Cô đem nấu với lửa nhỏ suốt mấy canh giờ kiểu đó thì dược tính đã sớm bị nấu tan mất rồi, làm gì còn tác dụng nữa”.
“Quả Bạch Ngọc ăn sống sẽ mang đến hiệu quả cực tốt, đương nhiên, dùng phương pháp đặc biệt để luyện chế thành đan dược thì càng có công hiệu tốt hơn. Nhưng người bình thường không thể thực hiện được phương pháp đặc biệt này. Làm không tốt có khi sẽ giống như cô vậy, khiến toàn bộ dược tính của quả Bạch Ngọc bị xói mòn”.
Thật ra Tân Phong hoàn toàn hiểu được cách làm của Mạc Khuynh Thành, dù sao thì cô ta cũng không phải người Tu Tiên, vốn không có kinh nghiệm xử lý mấy loại dược liệu này. Trong thường thức của bọn họ, dược liệu cũng được sử dụng giống như thuốc Đông Y vậy, thành ra xem như uổng phí một phen.
Nghe Tần Phong giải thích xong, Mạc Khuynh Thành cảm thấy hối hận không thôi.
“Đều là lỗi của tôi”, cô ta vỗ đầu tự trách.
“Chị, sao có thể trách chị được? Chị vốn không biết mấy chuyện này mà”, Mạc Thanh Thần đứng bên cạnh thấy thế thì vội lên tiếng an ủi.
Anh ta thật sự không chịu được khi thấy chị của mình đau khổ.
Lúc này, Mạc Khuynh Thành thật sự hối hận, lúc trước, khi mua quả Bạch Ngọc từ tay Tân Phong, cô ta cũng nhìn ra được. Tân Phong có tạo nghệ cực sâu đối với linh dược, nhưng khi đó, cô ta lại quên mất việc hỏi anh xem nên sử dụng loại linh dược này như thế nào cho chính xác.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!