Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Luân Hồi Châu - Tần Phong (FULL)

 Đám đàn em đằng sau vội chạy đến đỡ ông ta, đồng thời, không biết bọn họ lấy từ đâu ra một cái ghế để ông ta ngồi xuống. 

 Kế đó, 30 tên cao to nhanh chóng vây quanh Tần Phong. 

 Hơn nữa, trên tay bọn họ còn cầm dao phay, gậy gộc,.. 

 Hiển nhiên, lúc này bọn họ đã chuẩn bị ra tay thật rồi! 

 Đối mặt với thế trận như thế, Tần Phong chỉ thờ ơ liếc nhìn, chứ không hề có bất kỳ thái độ gì khác. 

 Anh ngước mắt, lẳng lặng nhìn Hoàng Thiên Bá. 

 Một lúc sau, Hoàng Thiên Bá mới dần khôi phục, không còn cảm thấy khó chịu như trước nữa. 

 Ông ta nhận lấy ly nước từ tay đàn em, sau khi uống hai ngụm, mới thở hắt ra một hơi. 

 Lúc này, Hoàng Thiên Bá nhìn Tần Phong đứng đối diện bằng ánh mắt hung tợn, miệng lạnh lùng nói: “Nhóc con, từ khi Hoàng Thiên Bá tao ra đời, chưa từng phải chịu thiệt thòi lớn như vậy. Giờ mày nghĩ kỹ muốn chết như thế nào chưa?” 

 “Sao? Ông vẫn muốn đánh nữa à? Chỉ với đám người… èo uột dưới tay ông à?”, Tần Phong cười khẽ, liếc nhìn đám đàn em đang vây quanh mình. Nghe anh nói vậy, Hoàng Thiên Bá trợn trừng mắt, cả giận nói: “Thằng nhóc này đúng là ngông cuồng. Công nhận thân thủ của mày không tệ, nhưng mày nên biết song quyền nan địch tứ thủ. Huống chi các anh em của tao cũng không phải tay không tấc sắt, tao không tin nhiều người như vậy mà không đánh lại mày đấy!” 

 “Vậy à? Vậy ông cứ thử xem sao!”, Tần Phong híp mắt nói. 

 Lúc này, anh đã có loại xúc động muốn giết người rồi. 

 Chợt, một tên to con có hình xăm đứng sau lưng Hoàng Thiên Bá bước ra và nói: “Ông Bá, thằng nhóc này thật sự quá ngông cuồng, cứ để tôi dạy cho nó một bài học, để nó biết cách làm người”. 

 Người có hình xăm này tên là A Thái, thoạt nhìn khoảng hơn 30, là đàn em số một dưới tay Hoàng Thiên Bá. 

 Gã có một chiến tích tự lấy làm kiêu ngạo, đó chính dựa vào thực lực một mình mình đánh thắng 17 người của phe địch. 

 Tên này nổi danh liều mạng, vô cùng hung ác. 

 Cũng chính vì thế, A Thái mới được Hoàng Thiên Bá tán thưởng. 

 “Được! A Thái, tạm thời giữ mạng cho nó, mày muốn chơi thế nào cũng được!”, Hoàng Thiên Bá khẽ gật đầu đáp. 

 Thấy vậy, A Thái siết chặt hai nắm đấm, từ từ bước ra từ trong đám người. 

 Vừa đi, gã vừa nhìn chằm chằm vào Tần Phong và nói: “Lại đây, nhóc con, ông mày sẽ chơi với mày một trận!” 

 Vừa dứt lời, gã liền tung một quyền về phía Tần Phong. 

 Từ gân xanh gồ lên trên cánh tay phải của gã có thể thấy được lực của một quyền này vô cùng mạnh. 

 Hơn nữa, vị trí mà quyền của gã muốn công kích vừa khéo là mặt Tần Phong. 

 Nếu một quyền này đánh trúng đầu người bình thường, dù không chết thì cũng bị tàn phế. 

 “Ra tay ác như vậy thì đừng trách tao nặng tay!”, Tần Phong thầm nghĩ, kế đó, anh tung chân đá mạnh ra ngoài. 

 Xuất phát sau nhưng đến trước, chân trái Tần Phong đá thẳng vào ngực A Thái, khiến gã văng lên không. 

 Trước ánh mắt không dám tin của mọi người, cơ thể A Thái bay lên cao, cách mặt đất độ khoảng 4 – 5 mét, bay vọt qua đỉnh đầu đám người Hoàng Thiên Bá, kế đó nện thẳng vào vách tường. 

 Một tiếng “bịch” vang lên, cả người gã rơi xuống đất, không còn nhúc nhích nữa. 

 “A Thái!”, sắc mặt Hoàng Thiên Bá lập tức thay đổi, ông ta nhìn về phía A Thái vừa rơi xuống, đây chính là tên chiến tướng số một dưới tay ông ta, là kim bài đả thủ, vậy mà hôm nay lại bị một tên sinh viên vừa mới 17, 18 tuổi phế bỏ. 

 Lúc này, A Thái có cảm giác như ngực mình bị một chiếc xe tải nặng tông vào, lục phủ ngũ tạng như muốn nổ tung. 

 "PHỐC..." 

 Gã hộc ra một ngụm máu tươi, rồi xụi lơ trên mặt đất, không biết sống chết. 

 “Được! Rất Được!” 

 Cơ mặt Hoàng Thiên Bá co rúm lại, tức điên lên. 

 Ông ta liếc nhìn đám đàn em xung quanh, phất mạnh tay, hét to: “Còn chờ con mẹ gì nữa, cùng xông lên cho tao, giết chết nó!” 

 Thấy vậy, hơn 30 tên áo đen liếc nhìn nhau, kế đó cả bọn gật đầu, rồi giơ vũ khí trong tay lên, nào là dao phay, gậy gộc,… đồng loạt xông về phía Tần Phong. 

 “Nhóc con, dù mày có đánh giỏi thì mày có chắc đánh lại mười mấy người không?” 

 Hoàng Thiên Bá lạnh lùng nghĩ. 

 “Muốn chết!” 

 Trong mắt Tần Phong lóe lên sát ý, anh hừ lạnh một tiếng. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!