Trong lúc mọi người vui chơi, thời gian trôi qua rất nhanh.
Một lát sau, lớp trưởng Phương Tình và ba nữ sinh khác cùng đứng dậy, chuẩn bị đi toilet.
Thấy cảnh đó, Tần Phong đang ngồi trong góc không khỏi ngước mắt nhìn, khóe miệng anh hơi nhếch lên.
Anh nhớ, ở kiếp trước, bởi vì bốn nữ sinh đi toilet nên mới xảy ra một vài sự kiện… đặc biệt kia.
Kết quả khiến cho buổi họp lớp phải kết thúc.
Đồng thời, sinh viên của lớp Anh Ngữ 5 cũng bị nhân viên đuổi ra ngoài.
Còn về chuyện phát sinh đằng sau KTV Hoàng Triều thì các bạn trong lớp cũng không rõ ràng cho lắm.
Chỉ nghe nói là Phương Tình bị một ông chủ lớn giữ lại qua đêm, hơn nữa sau đó còn bị bao nuôi.
Về sau, việc này lan truyền ra ngoài.
Bị mọi người chỉ trỏ và bàn tán, Phương Tình không học xong nổi năm nhất, buộc phải thôi học trong sự xấu hổ.
Lần này…
Khi thấy 4 nữ sinh ra khỏi phòng, Tần Phong uống cạn ly nước lọc trước mặt, rồi ung dung bước theo sau.
Vốn dĩ Tần Phong chỉ định xem thử xem rốt cuộc bí mật ẩn sau chuyện này là gì, nhưng trước đó, khi thấy Phương Tình chủ động nói chuyện thay mình, Tần Phong đã quyết định sẽ tự tay giúp cô gái đáng thương ở kiếp trước này một lần.
Những người còn lại trong phòng đang chơi hăng say, nên không ai chú ý đến hành động của Tần Phong.
Dù sao thì anh vẫn luôn ngồi ở một góc vắng, bị cô lập, thế nên cảm giác tồn tại rất thấp.
Tần Phong giữ khoảng cách đi theo bốn nữ sinh, sau bảy lần rẽ, tám lần ngoặt, cuối cùng cũng đến trước toilet của KTV.
Thấy các cô đi vào toilet, đương nhiên anh không thể vào theo.
Anh còn chưa đến mức biến thái như vậy.
Tần Phong thấy thế thì thản nhiên tựa vào một góc hành lang.
Một lát sau, cuối hành lang có năm người lảo đảo đi đến.
Bọn họ cười nói không ngớt, vừa nhìn liền biết đã uống say rồi.
Một trong số đó là một người trung niên mày rậm mắt to, ông ta được hai người đỡ, lúc này, người trung niên dùng ngón tay chỉ bào một gã trung niên béo ục ịch và nói: “Hoàng Tam Nhi, cậu kinh doanh KTV Hoàng Triều cũng được đấy! Ông đây giao cho cậu làm quản lý đúng là không chọn sai người mà!”
Gã trung niên béo ục ịch tên là Hoàng Cường, đứng thứ ba trong nhà nên còn được gọi là Hoàng Tam.
Gã chính là tổng giám đốc của KTV Hoàng Triều này, và cũng là người quản lý trực tiếp.
Nghe người đàn ông mày rậm mắt to kia nói vậy, Hoàng Tam vội cười đáp: “Hoàng Tam cảm ơn anh lớn đã tán thưởng! Anh cứ yên tâm, một khi KTV có hàng tốt mới đến, em nhất định sẽ mời anh nếm thử trước”.
Người trung niên mày rậm mắt to chính là Hoàng Thiên Bá mà trước đó đám người Triệu Minh Kiệt vẫn luôn nhắc đến.
Một trong những ông chủ lớn của thành phố Trung Hải!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!