Sầm Dao nằm cạnh Hựu Nhất, nhìn máu của cô từ từ chảy vào trong cơ thể cậu bé. Nhìn điện tâm đồ của cậu chậm rãi dao động, khóe miệng dần dần nở một nụ cười.
Cũng may, cũng may mà chưa mất đi cậu bé. Máu dần dần trôi đi, sắc mặt khỏe mạnh của Sầm Dao dần dần trở nên trắng bệch. Lông mi cô hơi run, cuối cùng rơi vào hôn mê sâu.
Trần Kha nhìn người phụ nữ đang cố tỏ vẻ mạnh mẽ này, tâm lý vốn đã trở nên chết lặng vì thường xuyên đối mặt với chuyện sống chết cũng dần cảm thấy chua xót.
Anh nhỏ giọng, nháy mắt ra hiệu với Lư San: “Đi ra ngoài lấy túi máu, lần này đừng kéo người nào vào nữa đấy” Lư San bị những câu nói này của bác sĩ Trân làm cho mặt đỏ bừng, may mà trêи mặt cô đang đeo khẩu trang, không có ai nhìn thấy.
Cô rốt rít gật đầu rồi ra khỏi phòng phẫu thuật lần nữa. Nhưng vừa mới bước ra khỏi cửa, cô đã bị hai người đàn ông có khí thế vô cùng mạnh mẽ dọa sợ. “Ý tá, cháu ngoan nhà tôi bây giờ thế nào rồi?” Thương Ly Viễn cản trước mặt cô y tá có vẻ rất vội vàng này, trong lòng nóng như lửa đốt hỏi gấp. Lư San nghe vậy lập tức hiểu ra, đây là ông chủ nắm giữ sống chết của bọn họ đã đến.
Vội nói: “Cơ thế cậu bé đã khá hơn ban đầu rất nhiều, đang truyền máu, sắp có thể đưa vào phòng bệnh rồi” “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi” Thương Ly Viễn vừa nghe có thể đưa về phòng bệnh thì trong lòng lập tức nhẹ nhàng hơn nhiều.
Dù sao thông thường chỉ cần ra khỏi phòng phẫu thuật thì gân như đã có thể bảo vệ được tính mạng. “Ba, ba để y tá đi trước đi, con thấy cô ta đang rất vội” Thương Đình Lập chỉ cần nhìn một cái đã phát hiện ra ánh mắt của y tá này đang có chút trốn tránh, hơn nữa cô ta vừa mới bước ra khỏi phòng cấp cứu, tình hình rõ ràng không có tốt đẹp như những gì cô nói.
Chuyện quan trọng nhất bây giờ là cậu bé, cho nên Thương Đình Lập cũng không muốn dây dưa với cô vào lúc này, nếu như chậm trễ việc chữa trị cho Hựu Nhất, vậy anh sẽ hối hận chết.
“Đúng đúng, ba hồ đồ quá” Chắc là Thương Ly Viễn trải nghiệm cảm giác lo sợ hãi hùng về chuyện của Hựu Nhất, không ngờ lời nói lại mềm dịu xuống. Trong mắt một người chưa vào đời được bao lâu như Lư San, lão tiên sinh Thương đúng là một ông lão hiền lành. Sau khi thấy y tá đi rồi, Thương Đình Lập cầm di động trong tay, trong lòng cũng hơi lo lắng. Dù sao thì cô đã không có tin tức gì rất lâu rồi, Thương Đình Lập rất lo rằng cô lại xảy ra chuyện gì nữa.
Ngay lúc anh đang định gọi người đi tìm cô thì có một cuộc gọi đến. “Chủ tịch, đã tra được tin tức chuẩn bị của công ty kia rồi, thì ra là Thiên Triều Entertainment” Dư Phi ở đầu dây bên kia đang thở dốc, rõ ràng đang rất vất vả.
Bởi vì mấy hôm trước tra được một chút dấu vết để lại của công ty hợp tác với Aitos, Dư Phi còn đang có ý định uống ly rượu mừng của Chủ tịch cũng đành phải hủy bỏ. Anh bị Chủ tịch điều đi tiếp tục điều tra chuyện tiếp theo. Không biết công ty đối thủ có phải là vì Chủ tịch sắp kết hôn cho nên bắt đầu làm việc quang minh chính đại hơn hay không.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!