Giang Thần nói dối: “Đúng là rất xa, nhưng thủ trưởng của anh có chút quan hệ với một nhân vật có địa vị ở Tây Cảnh, dù sao cũng đã đưa đến rồi, chúng ta tới nhà họ Đường xem là biết ngay thôi mà.”
Trong nhà còn có Hà Diệp Mai, Đường Bác và Đường Tùng đang ngồi đấy.
Hà Diễm Mai cũng không tin, khinh thường nói: “Còn lôi kéo quan hệ ả? Cậu đi lính mười năm cũng chỉ là lính quèn, có thể có quan hệ gì chứ, Giang Thần, tôi cảnh cáo cậu, Sở Sở ngây thơ, nhưng tôi cũng không ngốc, cậu đừng hòng lừa gạt Sở Sở. Sở Sở, con cũng thật là, thăng vô dụng Giang Thần này chỉ biết chút y thuật, muốn tiền không có tiền, muốn quyền không có quyền, sao con cứ khăng khăng một mực chọn thằng này vậy?”
Giang Thần đã quen với thái độ lạnh lùng châm biếm của Hà Diệp Mai rồi, cho nên anh không nhiều lời mà kéo Đường Sở Sở: “Sở Sở, chúng ta tới nhà họ Đường thôi. Lần này anh nhất định sẽ làm cho hãnh diện.”
“Giang Thần, cậu nói thật hả?” Đường Bác không nhịn được hỏi một câu. Ông ta không tin Giang Thần có thể nhờ cậy quan hệ để quân Tây Cảnh tặng một tấm thiệp mời cho nhà họ Đường.
Dù sao lễ kế vị lần này của Tiêu Dao Vương không có quá nhiều ghế khách, số lượng có hạn, quyền quý của ngũ đại quân khu đều đang nghĩ mọi cách để kiếm được thiệp mời.
“Bố, lời của thằng vô dụng này mà bố cũng tin à?” Đường Tùng hừ lạnh.
Cậu ta hận chết Giang Thần, nếu không phải do Giang Thần thì cổ phần nhà cậu ta sẽ không bị thu hồi, vậy thì cậu ta có thể mua siêu xe, mua nhà lớn.
Bây giờ bởi vì Giang Thần mà mọi thứ đều tan biến.
Giang Thần làm lơ đám người này, kéo Đường Sở Sở rời đi.
Thấy anh chắc chắn như vậy, Hà Diễm Mai cũng đi theo.
Nếu Giang Thần nói thật, ông cụ mà vui vẻ thì chắc chắn sẽ thưởng cho Đường Sở Sở, đến lúc đó muốn lấy lại cổ phần không phải là việc khó.
Ở nhà họ Đường.
Đường Thiên Long rất vui vẻ.
Ông ta nằm mơ cũng muốn có được một tấm thiệp mời.
Đây là nghi lễ nhậm chức của Tiêu Dao Vương, chỉ có một trăm ghế khách, mà ngũ đại quân khu có quá nhiều người giàu, rất nhiều nhân vật lớn đều nghĩ đủ mọi cách tặng quà cáp để mong có được một tấm thiệp mời.
Bây giờ nhà họ Liễu ra mặt giúp nhà họ Đường xin được một tấm.
Đường Thiên Long cười không ngậm được mồm, lấy một tấm thẻ đưa cho Liễu sung: “Cháu rể, trong thẻ có năm trăm vạn, chỉ là chút lòng thành, coi như cảm ơn nhà họ Liễu đã giúp đỡ, cháu đừng chê ít nhé”
“Ôi, ông nội, thế sao được ạ.” Liễu Sung mồm nói vậy, nhưng tay vẫn nhận lấy thẻ: “Ông nội, chúng ta sắp trở thành người một nhà rồi, đừng khách sáo như thế?
Liễu Sung vui vẻ gần chết.
Nhà họ Liễu phải vận dụng không ít mạng lưới quan hệ, tốn mấy nghìn vạn mới nhận được một tấm thiệp mời.
Thiệp mời của nhà họ Đường chắc chắn không phải là do nhà họ Liễu ra mặt, bây giờ Đường Thiên Long lại cho anh ta năm trăm vạn, anh ta không chút do dự nhận lấy.
Ngu gì mà không cần?
“Thể diện nhà họ Liễu lớn thật đấy.”
“Chứ gì nữa! Công ty dược phẩm Thái Hồng của nhà họ Liễu chính là tập đoàn lớn số một số hai ở Giang Trung này đấy, Liễu Thiếu Huy, bố của Liễu Sung quen biết với rất nhiều người, có thể diện lắm đấy.”
“Lần này may mà có Liễu Sung, nếu không phải nhờ cậu ấy thì nhà chúng ta căn bản không thể có được thiệp mời”
“Mộng Oánh tìm được cậu bạn trai tuyệt lắm, đúng là làm nhà họ Đường nở mày nở mặt.”
Người nhà họ Đường bắt đầu nịnh bợ Liễu Sung.
Liễu Sung đã lâng lâng đến mức không còn thấy trời trăng gì nữa rồi, đắc ý nói: “Tôi đã bảo rồi, chỉ là chuyện nhỏ thôi mà.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!