Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Long Vương Trở Lại - Giang Thần

“Chắng lẽ là muốn ly hôn với cái tên Giang Thần rác rưởi đó?”
Đường sở sở bây giờ cũng là một người nổi tiếng ở Giang Trung, cộng thêm vẻ đẹp và khí chất của cô, đứng ở cửa cục Dân chính, nên ngay lập tức đã bị nhận ra.
Đường Sở Sở cũng không quan tâm đến sự chỉ trỏ của những người qua đường.
Cô lấy điện thoại ra, không ngừng kiếm tra thời gian.
Đã chín giờ rồi, cô lại gọi điện thoại cho Giang Thần lần nữa, trên mặt lộ ra vẻ không vui, nói: “Anh đang làm gì vậy, lề mà fê mề, anh đã tới đâu rồi?”
“Sắp tới rồi.”
Giang Thần cúp điện thoại.
Vài phút sau.
Giang Thần xuất hiện ở trước mặt Đường sở sở, trên mặt anh mang theo nụ cười sáng lạn: “Sở Sở.”
Đường Sở Sở xụ mặt, xoay người đi về phía cửa cục Dân chính. Giang Thần kịp thời kéo cỏ lại.
“Làm gì vậy, buông tôi ra.” Đường Sở Sở cố gắng vùng ra.
Giang Thần buông cô ra, cười nói: “Sở sở, trước khi ra ngoài anh có xem hoàng lịch. Hôm nay không thích hợp đế ly hôn, hơn nữa hôm nay cũng không thế làm thủ tục ly hôn được đâu.”
Sắc mặt của Đường Sở Sở sa sầm lại: “Giang Thần, anh đùng có mà cười đùa cợt nhả với tôi. Ly hôn không phải vừa đúng ý anh sao? Sau khi ly hôn, anh có thể ở bên cạnh Hà Tâm rồi.”
“Sở Sở, anh thề, anh và Hà Tâm thật sự không có chuyện gì cả, nếu như có chút xíu chuyện gì, ông trời sẽ cho sấm sét đánh…”
“Bùm!”
Đúng lúc này, một tia chớp đột nhiên xẹt qua bầu trời.
Ngay sau đó trời vần vũ mây đen và có dấu hiệu sắp mưa.
“A…”
Đường Sở Sở lập tức chế nhạo: “Giang Thần, anh đừng tùy tiện
thề thốt, cấn thận sét đánh chết anh/
Giang Thần liếc nhìn bầu trời, vừa nhìn thấy bầu trời đen kịt, không khỏi tối sầm mặt lại, ngay cả ồng trời cũng muốn chống lại anh.
“Sở Sở, em nghe tỏi giải thích, em không tin tôi, chắng lẽ cũng không tin em họ của em sao?”
“Tôi hiếu cô ta quá rõ.”
Đường sở sở lạnh lùng nói: “Từ nhỏ cô ta đã bị ám ảnh bởi việc đi lính rồi. Thấy anh làm lính rồi xuất ngũ quay về, liền dính líu tới anh, hoàn toàn không có gì đáng ngạc nhiên.”
“Anh phải nói như thế nào thì em mới có thế tin tưởng anh đây?”
“Giang Thần, đã tới mức độ này rồi, còn có ý nghĩa gì nữa sao, tỏi đã cho anh cơ hội, nhưng chính anh không biết trân trọng.”
Đúng lúc này, một chiếc xe quân sự lao nhanh tới, mấy vị tướng quản liền xuống xe, trực tiếp đi vào cục Dân chính.
Khi Giang Thần nhìn thấy người của Tiêu Dao Vương đã tới rồi, cũng thở dài nói: “Nếu đã như vậy thì anh cũng không có gì đế nói nữa, đi thôi.”
Anh đi thẳng vào cục Dân chính.
Đường Sở Sở đi theo sát phía sau.
“Xin lỗi, hôm nay không giải quyết được thủ tục ly hỏn, hôm khác hãy trở lại nhé.”
Đến cửa cục Dân chính, Giang Thần mỉm cười: “Sở sờ, em xem, ngay cả ông trời cũng không cho chúng ta ly hôn.”
Đường Sở Sở khó hiếu.
Cô nhìn rất nhiều người đến làm thủ tục kết hôn và ly hôn bị đuối về, sau đó cục Dân chính đóng cửa.
Cô lại liếc nhìn Giang Thần.
Cô cũng không suy nghĩ nhiều, lạnh lùng nói: “Thế thì ngày mai
vậy.”
Nói xong cỏ quay lưng bỏ đi.
Giang Thần kêu to: “Ngày mai cũng không làm được.”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!