Đối mặt với sự tấn công dồn dập của quá nhiều người, Ánh Hạ nhất thời không thể ứng phó được, vì vậy cô ấy chỉ có thể chớp lấy thời cơ mà chạy lại sau cái cây gần đó để trốn.
Lê Uy Long thấy Ánh Hạ một lần nữa lại bị tấn công bởi hỏa lực của đối thủ thì nhanh chóng chạy lại bên cạnh chúng và tiếp tục nổ súng!
“Tạch...Tạch... Tạch................."
"Pằng...Pằng............."
“Á Ahhhhh...........”
Những thành viên của bang Hổ Báo và Lions Gate không ngờ rằng Lê Uy Long lại thình lình xuất hiện ngay bên cạnh, tất cả bọn chúng lần lượt trúng đạn và ngã nhào xuống đất.
Lực lượng của địch có hơn hai trăm người, lúc đầu Lê Uy Long đã không thực sự chú ý đến chúng. Khi còn là một người lính đặc nhiệm, anh thường sử dụng chính sức mạnh của mình để giết một quân đoàn địch.
Tuy nhiên, vào thời điểm đó, trong tay anh có đủ loại vũ khí và thiết bị quân sự cần thiết. Nhưng giờ đây Uy Long chỉ có thể giết kẻ thù bằng cách cướp lấy súng của chúng. Tình hình đã hoàn toàn khác, vì vậy cũng không thể sử dụng cách ứng chiến giống nhau được!!
Hơn nữa, sau khi trở thành Tổng Tư lệnh chỉ huy quân đội quốc gia, Uy Long đã không còn phải đích thân dùng súng để giết kẻ thù trong nhiều năm.
Nếu những người lính của anh biết được vị Tổng tư lệnh dũng mãnh trong lòng họ, người nắm trong tay cả ngàn quân và có sức mạnh vô biên, giờ đây lại đang phải đích thân dùng súng và chiến đấu với một nữ cảnh sát trước hơn hai trăm quân địch. Hẳn là tất cả bọn họ đều sẽ không tin nổi vào tai mình.
Do những cây cối rậm rạp trên ngọn núi này, nhiều viên đạn đã bị chặn lại, khiến cho đợt oanh tạc của Lê Uy Long đã không giết được nhiều người.
"Bắn trả đi! Giết tên Lê Uy Long trước!" Nguyễn Thành Nam hét lên lo lắng.
Trong mấy ngày qua, tin tức về việc Lê Uy Long một mình đánh bại cả băng đảng Hổ Báo khiến chúng tan tác hoảng loạn, tất nhiên cũng đã đến tai Nguyễn Thành Nam.
Lê Uy Long này hiện giờ là kẻ thù số một của băng Hổ Báo. Nếu hắn đã vác xác đến đây, xem ra là ý trời muốn cho bọn chúng trả mối thù này. Vì vậy, Nguyễn Thành Nam quyết tâm phải lập công kết liễu anh trước!
Chỉ cần Nguyễn Thành Nam có thể giết chết Lê Uy Long, hắn ta sẽ có được uy tín với thuộc hạ, trở thành kẻ mạnh nhất băng Hổ Báo và có chỗ đứng trước mặt đại ca Cao Kim Bình.
Nghe thấy tiếng hét của Nguyễn Thành Nam, những thành viên của băng Hổ Báo và băng Lion Gate lập tức tập trung mọi hỏa lực còn lại bắn trả Lê Uy Long.
Bất ngờ bị chuyển hướng tấn công quá dữ dội, Uy Long cũng đành phải trốn sau một cái thân cây.
"Mau tản ra chặn chúng nó lại, nhất định không để hắn ta thoát!" Nguyễn Thành Nam lại hét lên.
Nhóm Lions Gate tiếp thu mệnh lệnh và nhanh chóng phân tán lực lượng rộng ra, vượt xa Lê Uy Long từ mọi hướng.
Ánh Hạ thấy Lê Uy Long lúc này đã thu hút mọi hỏa lực, cô cũng chớp thời cơ chạy từ phía sau cái cây và bắn liên thanh!
“Đoàng...Đoàng"
"Á... ..."
Ánh Hạ vừa nhảy ra, cô đã nhanh chóng giết chết một vài kẻ đang nhắm súng vào Lê Uy Long.
Cô được biết tới là xạ thủ giỏi nhất của sở cảnh sát thành phố, vì vậy tất nhiên khả năng thiện xạ của cô không phải hạng vừa.
Những người khác đều ngạc nhiên khi thấy Ánh Hạ thình lình nhảy ra, và để ứng phó, chúng chuyển mục tiêu hỏa lực sang phía cô.
Ánh Hạ nhanh trí sử dụng những cây lớn rậm rạp gần đó làm nơi trú ẩn, vừa chạy trong rừng vừa bắn trả tới tấp.
Cô cảm thấy việc trốn sau một cái cây là phương án tối ưu nhất ở địa thế rừng núi này, bởi sớm muộn gì cô cũng sẽ bị chặn lại bởi những tràng đạn của đối phương.
Lê Uy Long thấy Ánh Hạ đang dốc sức chiến đấu vô cùng dũng cảm. Tất nhiên, anh cũng sẽ không thể ngồi yên được, tương tự như cô ấy, anh đã lập tức nhảy ra từ phía sau cái cây đang nấp.
"Đoàng.... Đoàng.....Đoàng.............."
"Hự...Á......."
Đám chân tay trong bang Hổ Báo và Lions Gate đã bị bắn hạ một cách bất ngờ, tất cả bỗng hoảng loạn và la hét ầm ĩ.
" Lê Uy Long, tại sao anh không ở trong xe, anh tới đây làm gì?" Ánh Hạ hét lớ. Một nghi phạm giết người đã bị cô bắt giữ vẫn chạy đến đây xông pha nguy hiểm để giúp đỡ cô, Ánh Hạ dĩ nhiên không khỏi tò mò.
"Hỏi ngớ ngẩn quá đấy! Tất nhiên là tôi ở đây để cứu cô!" Lê Uy Long nói thầm.
"Anh thực sự tốt vậy sao?" Ánh Hạ ngạc nhiên hỏi trong khi tay vẫn nạp đạn liên tục. Trong ấn tượng ban đầu của cô, Lê Uy Long là một người thô thiển, khiếm nhã, thích ra vẻ ta đây can đảm công minh. Cô không ngờ rằng một người như thế lại sẵn sàng đến giải cứu khi cô lâm vào tình thế nguy hiểm nhất.
"Cô là một cảnh sát có lương tâm và trách nhiệm cao với công việc, một người thực sự đứng về phía công lý. Những cảnh sát như cô giờ không còn nhiều nữa. Vì vậy tôi sẽ bảo vệ cô, để cô có thể tiếp tục sống mà bảo vệ công lý!! Người như cô xứng đáng được sống!!" Lê Uy Long vừa nói vừa căng thẳng kéo cò súng.
Anh đã được bí mật bổ nhiệm làm trưởng đoàn thanh tra để điều tra các quan chức của thành phố Quốc Hòa, từ lớn và nhỏ, và bí mật xác định xem họ có đủ tiêu chuẩn hay không. Giờ đây sự thể hiện của Ánh Hạ khiến anh rất hài lòng.
Thật không dễ gì được chứng kiến cảnh tượng một nữ cảnh sát xông pha giết chết kẻ thù, cô ấy thà chết chứ không bỏ rơi đồng đội của mình. Dù là rơi vào tình thế hiểm nghèo vẫn dũng cảm tiến lên. Làm sao Lê Uy Long nhẫn tâm để một người như vậy hy sinh?
Trong tương lai anh nhất định sẽ đề nghị lên cấp trên cất nhắc Ánh Hạ lên một chức vụ cao hơn. Những người vừa có tâm, vừa có năng lực thì nên được trọng dụng!
Nghe những gì Lê Uy Long nói, Ánh Hạ đột nhiên thấy cảm động trong lòng. Cô không nghĩ rằng Lê Uy Long, người vẫn luôn tranh cãi và nói chuyện thiếu tôn trọng với cô, lại là một người có lương tâm thuần khiết.
"Ở đây quá nguy hiểm, anh hãy chạy đi. Chuyện này vốn không liên quan gì đến anh cả, tôi không muốn anh chết ở đây!" Ánh Hạ lo sợ khi thấy lực lượng kẻ thù quá đông, cứ đà này Lê Uy Long sớm muộn cũng bị giết. Cô không muốn anh ta chết, không muốn Chu Nhược Mai phải trở thành góa phụ. Vì vậy cô nhất định phải giúp anh ta thoát khỏi đây.
"Đừng quên, tôi là một lính đặc nhiệm đấy! Không chỉ cô mới có trách nhiệm tiêu diệt bọn tội phạm này đâu! Cô cứ giục tôi bỏ trốn như vậy, khác nào muốn tôi nhận thêm tội đào ngũ nữa?" Lê Uy Long nói.
Ánh Hạ rất ngạc nhiên khi nghe điều này. Vừa rồi khi ngồi trong xe, thấy cô lái xe quá nhanh, Lê Uy Long thậm chí còn đòi ra khỏi xe vì sợ chết, nhưng giờ đây anh ta lại muốn bất chấp tính mạng?
"Được rồi! Nếu cấp dưới của tôi có thể được giải cứu lần này, tôi chắc chắn sẽ tặng anh một phần thưởng cho lòng dũng cảm ngày hôm nay!" Ánh Hạ nói, cô nghĩ rằng Lê Uy Long sẽ phấn khích và có thêm sức mạnh khi được treo phần thưởng.
Người xưa đã nói, con người ta thường chết vì tiền như chim chết vì thức ăn. Có lẽ Lê Uy Long cũng là một người như vậy!
"......" Lê Uy Long cũng cạn ngôn với nữ cảnh sát này nên im lặng không nói. Hiện giờ anh đang sống trong một biệt thự hạng sang và lái chiếc xe hơi tiền tỉ. Trông anh giống một người thiếu tiền sao?
"Cô nói nhiều quá, định tự sát đấy à? Chúng ta cần phải tập trung tiêu diệt kẻ thù trước! Cô phải có niềm tin rằng mình sẽ chiến thắng và chiến đấu đến cùng! Bởi vì cô không chiến đấu một mình!" Lê Uy Long lo rằng Ánh Hạ sẽ không đủ tự tin để chiến thắng nên đã cổ vũ cô ấy.
"Được rồi!" Ánh Hạ được Lê Uy Long khích lệ thì bỗng vực lại tinh thần, đôi mắt sáng rỡ, khí thế bừng bừng như thể một vị thần vừa giáng trần, sẵn sàng giết chết tất cả kẻ địch.
Vì vậy, cô ngừng nói chuyện và tập trung bắn phá kẻ thù.
Khi những làn đạn của kẻ thù bay tới, Lê Uy Long không còn trốn đằng sau cái cây, nhưng giống như Ánh Hạ, anh tiếp tục vừa chạy trong rừng vừa bắn trả ra.
Quang Hùng thấy đội trưởng và Lê Uy Long đang lần lượt xử lý những tên tội phạm này, máu anh ta sôi lên. Anh ta không muốn ngồi yên nhìn nữa. Liền lập tức lao ra khỏi cái cây, giương súng và bắt đầu bắn vào những tên tội phạm gần đó.
Bằng cách này, ba người Lê Uy Long, Ánh Hạ và Quang Hùng đã chiến đấu ác liệt ở cả ba phía với băng Hổ Báo và Lions Gate.
Tuy nhiên, do lực lượng địch quá đông, họ đã bị phân tán. Điều này tạo cơ hội cho kẻ thù tấn công riêng lẻ từng người.
Trong cuộc hỗn chiến, một viên đạn lạc bay về phía chân của Quang Hùng.
"Quang Hùng cẩn thận!" Ánh Hạ vội vã hét lên khi thấy viên cảnh sát dưới trướng gặp nguy hiểm.
Tuy nhiên, Quang Hùng lúc này đang tập trung bắn người, và tốc độ của viên đạn quá nhanh, anh ta không thể nào tránh kịp được.
"Ahhhh----------" Anh ta đột nhiên hét lớn khi bị trúng đạn vào chân.
"Quang Hùng!!" Ánh Hạ kinh hãi khi nghe tiếng anh ta hét lên và máu từ chân bắt đầu trào ra.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!