Một màn xảy ra bất ngờ này khiến hai tên đàn em của Đỗ Lượng đều sợ ngây người.
Bọn họ đều chưa từng nhìn thấy, một quyền liền có thể đánh bay người!
Lê Tịnh Vi nhìn thấy Triệu Đình Vũ đã đến, nhất thời vừa mừng vừa sợ nói: “Anh Đình Vũ, sao anh lại tới đây?”
“Tịnh Vi, chúng ta định đưa ô đến cho dì và em. Những người này tại sao lại đánh bọn em?” Triệu Đình Vũ hỏi.
“Bọn họ sau khi uống rượu lái xe tông vào xe ba bánh của chúng em, xe của bọn họ cũng bị hư hỏng một chút, sau đó liền muốn chúng em bồi thường hơn một tỷ. Chúng em không có tiền bồi thường, bọn họ liền đánh chúng em.” Lê Tịnh Vi khóc nói.
“Sao lại có cái đạo lí này, bọn họ uống rượu lại tông vào người khác, lại còn bắt các em bồi thường, thật sự là vô pháp vô thiên mà!” Triệu Đình Vũ nhất thời nổi lên cơn giận dữ.
Hai tên đàn em của Đỗ Lượng nhìn thấy Đỗ Lượng bị Triệu Đình Vũ một quyền đánh bay, lúc này đã hồi phục tinh thần.
Bọn họ không dám tìm Triệu Đình Vũ tính sổ, chỉ có thể chạy qua xem xem Đỗ Lượng trước.
“Anh Lượng, anh làm sao rồi?”
“Anh Lượng, anh có làm sao không?”
Hai tên đàn em chạy đến bên cạnh Đỗ Lượng, lo lắng hỏi.
Đỗ Lượng lúc này đã mặt mũi bầm tím, nhưng vẫn có thể nói: “Đỡ tôi dậy, tôi phải tiêu diệt thằng nhóc đó!”
Hai tên đàn em đó nhìn thấy Đỗ Lượng không có gì đáng ngại, cuối cùng thở phào một hơi nhẹ nhõm, sau đó vội vội vàng vàng dìu đỡ Đỗ Lượng dậy.
Lúc này, Triệu Đình Vũ nhìn thấy Lê Tuyết Tương ngã trên mặt đất mặt mũi bầm tím, khoé miệng chảy máu, trên người vết thương chồng chất, vội vàng đi đỡ bà ấy lên.
“Dì Lê, dì sao rồi?” Triệu Đình Vũ lo lắng hỏi.
Nhưng mà, lúc này Tiêu Tuyết Tương đã sắp hôn mê, căn bản không có cách nào trả lời Triều Đình Vũ.
Triệu Đình Vũ nhìn thấy Lê Tuyết Tương bị đánh đến thảm hại như vậy, trong lòng càng tức giận không thể kiềm chế.
“Mẹ, mẹ rốt cuộc thế nào rồi? Đừng doạ con mà!” Lê Tịnh Vi cũng ngồi xổm xuống, kiểm tra xem thương thế của lê Tuyết Tương.
Lúc này, Triệu Vũ Ngọc cũng đã chạy đến, nhìn thấy Lê Tuyết Tương khắp cơ thể toàn là vết thương, nhất thời hoảng sợ: “Dì Lê làm sao lại bị đánh đến thảm như vậy?”
“Chúng em không có tiền bồi thường, vị cậu chủ đó liền muốn kéo em lên xe lấy thân trả nợ, mẹ em vì bảo vệ em, liền bị bọn họ đánh thành như vậy.” Lê Tịnh Vi khóc nói.
Triệu Vũ Ngọc nghe thấy Lê Tịnh Vi nói như vậy, trong lòng đã là tức giận vô cùng, nói: “Tịnh Vi, em đừng sợ, anh của chị đã đến rồi, anh ấy nhất định sẽ bảo vệ mẹ em!”
Nói xong, Triệu Vũ Ngọc cũng lập tức ngồi xổm xuống, đỡ Lê Tuyết Tương đang bị thương nặng, không ngừng hô to: “Dì Lê, dì Lê, dì nhất định phải cố gắng, chúng cháu lập tức đưa dì đến bệnh viện!”
Mà Triệu Đình Vũ biết được Đỗ Lượng không ngừng đánh đập Lê Tuyết Tương, hơn nữa còn muốn Lê Tịnh Vi lấy thân trả nợ, đều sắp bùng nổ rồi!
Cơn tức này, vô luận như thế nào anh ta cũng nuốt không trôi!
Anh ta đột nhiên đứng dậy, sau đó bừng bừng sát khí đi về phía Đỗ Lượng.
Lúc này Đỗ Lượng dưới sự dìu đỡ của hai tên đàn em, cũng đang đi về phía Triệu Đình Vũ.
Nhìn thấy Triệu Đình Vũ toàn thân mang một cỗ khí tức lạnh lẽo, giống như tu la sát thần, Đỗ Lượng và hai tên đàn em đó đều không tự chủ được mà run rẩy, theo bản năng lui về sau mấy bước.
“Nhóc...nhóc con, đến ông đây cũng dám đánh, tôi thấy cậu là ăn gan hùm mật gấu rồi!” Đỗ Lượng mượn cơn say rượu, đánh bạo nói.
Triệu Đình Vũ không nói gì, tiếp tục bừng bừng sát khí đi về phía Đỗ Lượng.
Đỗ Lượng và hai tên đàn em đó từ trước đến nay chưa từng gặp qua người sát khí nặng như vậy, sợ đến mức không kìm nổi lòng liên tục lùi ra sau.
“Mày....mày rốt cuộc muốn làm...làm cái gì?” Đỗ Lượng nơm nớp lo sợ hỏi.
“Chúng mày uống rượu lái xe, tông vào người khác, không những đánh dì Lê của tao bị thương đến như vậy, hơn nữa còn muốn làm nhục em Tịnh Vi của tao, tao phải thay trời hành đạo, thay bọn họ đòi lại công đạo!” Triệu Đình Vũ lạnh lùng nói.
“Mau chóng lên đi! Tiêu diệt tên nhóc này!” Đỗ Lượng thấy tình hình không tốt, lập tức ra lệnh hai tên đàn em đánh Triệu Đình Vũ.
Hai tên đàn em đó chần chờ, không làm sao dám đi lên.
“Còn ngây ra đó làm gì? Nhanh chóng lên đi! Cậu ta lại không có ba đầu sáu tay, sợ cậu ta làm cái gì?” Đỗ Lượng gầm lên giận dữ.
Hai tên đàn em đó cũng đã uống rượu, có chút hung hăng, nghe thấy Đỗ Lượng nói như thế, chỉ đành miễn cưỡng vung nắm đấm xông về phía Triệu Đình Vũ.
Triệu Đình Vũ dừng bước, lạnh lùng nhìn hai tên đàn em đó của Đỗ Lượng đang xông đến.
Nắm đấm của anh ta đã nắm chặt, xương toàn thân đều đang phát ra tiếng kêu răng rắc.
Lê Tịnh Vi và Triệu Vũ Ngọc biết Triệu Đình Vũ muốn đánh nhau với bọn họ, đều quay đầu quan sát.
Lê Tịnh Vi không hề biết thực lực của Triệu Đình Vũ, nhìn thấy đối phương hai đánh một, cô ấy không khỏi lo lắng thay Triệu Đình Vũ.
Mà Triệu Vũ Ngọc lại biết thực lực của anh trai mình, Triệu Đình Vũ đối phó mấy tên mặt trắng này, cô ấy một chút cũng không lo lắng.
Khi hai tên đàn em đó xông đến trước mặt, Triệu Đình Vũ đồng thời đánh ra hai quyền!
“Bịch!”
“Bịch!”
Nắm đấm của hai tên đàn em Đỗ Lượng đó không chạm vào Triệu Đình Vũ, mặt bọn họ đã bị nắm đấm mạnh mẽ của Triệu Đình Vũ đánh trúng.
“A!”
“A!”
Hai tên đàn em đó đồng thời phát ra một tiếng kêu thảm thiết như heo bị cắt tiết, đều bay ngược ra phía sau.