“Vừa rồi tôi đã nắm bắt sơ qua tình hình, quốc vương bình an vô sự, Hộ Soái không cần lo lắng.” Hà Ngọc Vinh nói.
“Quốc vương vẫn ổn là được, nhất định phải tăng cường phòng bị, tôi lên trên xem quốc vương trước.” Lê Uy Long được biết quốc vương Long quốc không bị gì, sự thấp thỏm trong lòng cuối cùng cũng vứt bỏ được.
Nếu như quốc vương Long quốc xảy ra chuyện gì ở Quốc Hòa, bản thân khó mà thoát tội.
Nói không chừng, còn khiến người ta tưởng rằng người kế vị này muốn lên ngôi gấp, cố ý để quốc vương Long quốc xảy ra chuyện ở Quốc Hòa.
Bản thân là người kế vị, mà quốc vương Long quốc lại ở trong phạm vi mình cai quản xảy ra chuyện, chuyện này đúng là nhảy xuống sông cũng rửa không sạch tội.
Đến lúc đó, cho dù bản thân có một trăm cái miệng cũng khó mà giải thích được.
Chính ngay lúc Lê Uy Long muốn rời khỏi khách sạn Thiên Long, Hà Ngọc Vinh đột nhiên kinh hoảng hét lên: “Hộ Soái cẩn thận!”
Trong lúc hét lớn, Hà Ngọc Vinh nhanh chóng chạy đến sau lưng Lê Uy Long!
Bởi vì, cô ấy đã thấy một viên đạn từ cửa hàng đối diện phóng qua, phóng đến lưng của Lê Uy Long!
Lê Uy Long thấy Hà Ngọc Vinh hốt hoảng như vậy, còn nhanh chóng chạy đến sau lưng bản thân, thì biết chắc chắn lại có nguy hiểm kéo đến nữa.
Bởi vì mỗi lần gặp nguy hiểm, Hà Ngọc Vinh đều dùng cách này dùng cơ thể giúp anh đỡ đạn!
Trường hợp này, Lê Uy Long gặp nhiều rồi.
Anh lập tức quay lưng, sau đó quả nhiên thấy được một viên đạn đang bay đến trước ngực Hà Ngọc Vinh!
Thấy tình hình này, Lê Uy Long cũng vô cùng bất ngờ.
Nhưng, phản ứng của anh cũng cực kì nhanh nhẹn, lập tức dùng một tay choàng eo của Hà Ngọc Vinh, một tay giơ ngang thần kiếm Tiểu Thính Vũ Lâu lên trước ngực Hà Ngọc Vinh.
“Ầm.”
Viên đạn đó bắn trúng vào thân kiếm, phát ra một tiếng chói tai.
Viên đạn của cú bắn lén này, uy lực vô cùng mạnh, tuy rằng Lê Uy Long đã dùng kiếm cản viên đạn lại, nhưng sức công kích của viên đạn cũng đã làm thân kiếm chạm vào trước ngực của Hà Ngọc Vinh.
“A!” Ngực của Hà Ngọc Vinh bị Tiểu Thính Vũ Lâu chạm trúng, đột nhiên hét lên một tiếng.
“Ngọc Vinh, cô bị sao thế?” Lê Uy Long nghe thấy tiếng hét của Hà Ngọc Vinh, tưởng cô ấy đã bị thương, vội vàng hỏi.
“Tôi…tôi không sao, chỉ là tôi bị kiếm của anh chạm trúng ngực, có chút đau.” Hà Ngọc Vinh nói.