Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Long Uy Chiến Thần

Chu Phi Dương ngẩng đầu lên thấy đúng là Lê Uy Long đang dẫn dắt một nhóm nữ quân binh giết tới đây, lập tức vui mừng khôn xiết.

“Anh rể. Mau tới cứu chúng tôi.” Chu Phi Dương kích động hét lớn.

Lê Uy Long từ xa đã nhìn thấy Chu Lệ Ngọc và Chu Phi Dương bị đánh tới thâm tím đầy mình, nhưng anh đang bị rất nhiều quân binh của của địch chặn đánh, không thể chốc lát xông tới cứu bọn họ được.

Mà lúc này, đám tướng địch kia dồn dập chạy ra từ bên trong nhà họ Trần.

“Mau thả Chu Lệ Ngọc và Chu Phi Dương xuống để uy hiếp bọn chúng.” Một tên tướng địch hét lớn.

Đám người phụ trách canh giữ Chu Lệ Ngọc và Chu Phi Dương lập tức thả hai người bọn họ xuống.

Sau đó, hai tên tướng địch chia nhau cầm súng chĩa thẳng vào đầu của Chu Lệ Ngọc và Chu Phi Dương. Chu Lệ Ngọc và Chu Phi Dương chỉ vừa mới thấy được tia hy vọng được giải cứu không ngờ rằng trong chớp mắt đã bị quân địch dùng súng chĩa thẳng vào đầu, lại lập tức bị dọa đến phát sợ.

“Lập tức ngừng bắn! Lập tức ngừng bắn! Lê Uy Long, trung tướng Arnold có điều muốn nói với anh” Một tên tướng địch không ngừng hét lớn.

Đám quân địch nghe thấy tưởng rằng phải đầu hàng liền lần lượt ngừng bắn.

Lê Uy Long nhìn thấy quân địch đều đang ngoan cố chống cự, hơn nữa Chu Lệ Ngọc và Chu Phi Dương đều đã trở thành con tin, liền hạ lệnh ngừng bắn.

Anh cũng muốn nghe xem rốt cuộc người sắp đối mặt với cái chết như Arnold còn muốn nói điều gì nữa.

Đội đặc nhiệm Phượng Hoàng sau khi tuân lệnh ngừng bắn lập tức vây quanh Lê Uy Long, xả thân bảo vệ anh đề phòng quân địch bắn lén.

Hai bên mặc dù đều ngưng bắn, nhưng tuyệt nhiên vẫn giương cao súng, giương cao gươm.

“Arnold có gì muốn nói? Mau chóng bảo hắn ra nói. Nói xong hãy chịu chết đi.” Lê Uy Long nói.

Arnold ở bên trong  nghe thấy tiếng đạn bom đã ngưng hẳn liền nói với đám hộ vệ bên cạnh: “Theo tôi ra ngoài gặp Lê Uy Long.”

“Vâng.” Mấy trăm tên hộ vệ lập tức vây quanh Arnold, ra khỏi nhà họ Trần.

Người nhà họ Trần nghe thấy tiếng đạn bom bên bên ngoài đột nhiên dừng lại, tất cả đều thắc mắc ngơ ngác nhìn nhau.

“Sao tiếng súng lại đột nhiên dừng lại thế?”

“Ai mà biết được cơ chứ? Không phải là Arnold muốn đầu hàng đó chứ?”

“Nếu như Arnold đầu hàng, nhà họ Trần chúng ta chắc chắn sẽ rơi vào tay Lê Uy Long, đến lúc đó chúng ta chắc chắn sẽ đi đời nhà ma mất.”

“Đúng thế, bây giờ chúng ta phải làm thế nào đây?”

Người nhà họ Trần thi nhau suy đoán, ai nấy đều nơm nớp lo sợ, run rẩy lẩy bẩy.

“Ra ngoài xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đi, điều gì đến rồi sớm muộn gì cũng phải đến, muốn trốn cũng không trốn được.” Ông cụ Trần nói.

“Đúng thế, vậy chúng ta ra ngoài xem sao đi.” Mọi người đều cảm thấy cứ ở lì trong nhà cũng không phải cách hay, nếu như Arnold đầu hàng, thì mình cũng đầu hàng theo thôi.

Thế là người nhà họ Trần cũng nơm nớp lo sợ đi ra ngoài.

Lúc này, Arnold đã đi tới trước cửa lớn nhà họ Trần.

Hai vị chiến thần đương thời là Lê Uy Long và Arnold cuối cùng cũng chạm mặt nhau.

“Lê Uy Long, tôi muốn cùng cậu đấu riêng.” Arnold nói.

“Cậu thua chắc rồi, tại sao tôi lại phải đấu riêng với cậu cơ chứ?” Lê Uy Long hỏi một cách thờ ơ.

“Cậu là chiến thần Thiên Long của Long Quốc, còn tôi là chiến thần bất bại của Liệp Ưng, chúng ta cùng cậu quyết đấu một trận đỉnh cao, quyết định phân thắng thua của trận chiến tranh này. Cậu có dám đấu cùng tôi hay không?” Arnold nói.

“Bây giờ tôi đang nắm chắc phần thắng trong tay, trong phút chốc có thể giết được cậu, vậy tại sao tôi lại phải mạo hiểm đấu riêng với cậu, cậu đưa ra lý do đi.” Lê Uy Long tuy không sợ Arnold, nhưng vẫn lo lắng nhỡ gã có âm mưu gì nên không dám mạo hiểm đồng ý đấu riêng với gã.

“Mặc dù cậu đã nắm chắc phần thắng trong tay, chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng tôi vẫn còn hai nghìn quân hộ vệ. Hai nghìn quân hộ vệ này tuy không đánh thắng được quân binh của cậu, nhưng có thế khiến cho đội đặc nhiệm Phượng Hoàng của cậu chịu tổn thất nặng nề.” Arnold nói.

Lời của Arnold vừa dứt, mũi súng dồn dập chĩa ra từ mọi cửa sổ, ngóc ngách, mái nhà của nhà họ Trần.

Những tên này đều là hộ vệ bảo vệ bên cạnh Arnold. Tiếp đó, Arnold lại nói: “ Nếu như cậu đồng ý đấu riêng với tôi, nếu giết chết tôi, quân binh và hộ vệ của tôi sẽ trở thành đám rắn không đầu. Bọn họ sẽ buông bỏ vũ khí đầu hàng, cậu sẽ không mất một tên binh tên tướng nào hết mà vẫn giành được chiến thắng.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!