“Trương Minh Nguyệt, cô đến nội bộ đại quân của tướng quân Arnold, đến cùng là có mục đích gì?” Cao Hùng bắt đầu ép hỏi.
“Tôi muốn đi cứu Chu Lệ Ngọc, kết quả là còn chưa hành động, liền bị người phát hiện, chạy ra ngoài.” Trương Minh Nguyệt lập tức tìm được một lý do hợp lý.
Cô tuyệt đối sẽ không nói việc tiến vào nội bộ của quân địch Arnold là để trinh sát bố trí binh lực của ông ta được.
“Cô đừng mơ lừa được tôi, chắc chắn sự việc không đơn giản như vậy! Cô không phải là bị người phát hiện, mà là chủ động rút lui, vụng trộm chạy ra ngoài! Mau nói! Đến cùng cô đã đánh cắp tình báo gì?” Cao Hùng giận dữ nói.
“Bộ đội Arnold thuộc về hạng mục được bảo vệ rất sâm nghiêm, tôi muốn vào cũng không vào được, có thể đánh cắp tình báo gì?” Trương Minh Nguyệt nói.
“Cô đừng nhắc những thứ này với tôi, vô dụng mà thôi! Tôi không rảnh quanh co với cô, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, đến cùng thì cô đã truyền tin tình báo gì đến quân bộ của Long Quốc? Bên phía Long Quốc sẽ đưa ra hành động gì? Nếu như cô không thành thật nói ra, tôi sẽ dùng hình với cô!” Cao Hùng nói.
Vừa rồi Taylor nói, phải nhanh một chút tra hỏi được tin tình báo đến, càng nhanh càng tốt. Cao Hùng cũng sẽ không nghe Trương Minh Nguyệt nói hươu nói vượn.
“Tôi thực sự không thu hoạch được tình báo nào cả!” Đương nhiên Trương Minh Nguyệt sẽ không nói ra Lê Uy Long muốn dùng đạn đạo để đối phó với bố trí phòng mà Arnold bố trí ở xung quanh nhà họ Trần, để tạo nên đả kích lớn cho binh lực.
Cô nghĩ như vậy, hiện tại cách thời gian quyết chiến chỉ có mấy phút, chỉ cần trì hoãn mấy phút này, quân địch sẽ hoàn toàn bị tiêu diệt.
“Xem ra cô chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, dùng hình đi!” Cao Hùng không kiên nhẫn nói.
“Dùng loại hình nào?” Một đặc công của nước Liệp Ưng hỏi.
“Dùng tra tấn bằng điện, lấy hai dây điện đến đây!” Cao Hùng nói.
“Vâng!” Mấy tên đặc công của Nước Liệp Ưng lập tức từ sắp xếp hai dây điện đến.
Sau đó, một đặc công Nước Liệp Ưng cởi giày chiến của Trương Minh Nguyệt ra.
Một tên đặc công khác của Nước Liệp Ưng hai tay nắm hai dây điện, đem hai đầu dây điện chạm vào hai chân lòng bàn chân của Trương Minh Nguyệt!
Dòng điện kết nối, truyền khắp toàn thân Trương Minh Nguyệt, thân thể của cô ta không tự chủ được mà run rẩy!
Nhưng Trương Minh Nguyệt cắn răng, quả thực không kêu một tiếng!
Sau mười mấy giây, Trương Minh Nguyệt đã đầu đầy mồ hôi, sắc mặt trắng bệch.
“Ngừng!” Cao Hùng lo lắng Trương Minh Nguyệt sẽ bị điện giật chết, liền kêu dừng.
Nếu như điện giật chết Trương Minh Nguyệt, vậy thì không thể hỏi được tình báo gì cả!
“Trương Minh Nguyệt, đến cùng cô có nói hay không?” Cao Hùng lại hỏi.
Trương Minh Nguyệt trực tiếp không tiếp tục để ý Cao Hùng, không muốn nói chuyện với anh ta. Chỉ cần cô ta chịu đựng được mấy phút này, thì bọn họ sẽ chết chắc!
“Tiếp tục dùng hình!” Cao Hùng nhìn thấy Trương Minh Nguyệt quật cường như thế, lại hạ lệnh tiếp tục dùng hình.
Tên đặc công kia của Nước Liệp Ưng, lập tức lại chạm hai đầu dây điện vào lòng bàn chân của Trương Minh Nguyệt.
Trương Minh Nguyệt nhẫn nhịn chịu sự đau khổ to lớn, vẫn không kêu một tiếng.
Như thế lặp đi lặp lại mấy lần, Trương Minh Nguyệt đã mồ hôi đầm đìa, sắc mặt tím tái.
“Trương Minh Nguyệt, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, đến cùng cô có nói hay không?” Cao Hùng đã đã mất kiên nhẫn.
“Coi như anh giết tôi, cũng đừng nghĩ từ miệng của tôi lấy được tin tình báo gì cả!” Trương Minh Nguyệt hận thù nói.
“Tốt, không hổ là tổ trưởng tổ đặc công Shadow của Long Quốc, đủ kiên cường. Xem ra, tôi phải đổi loại dùng hình khác mới được.” Cao Hùng nói.
Anh ta biết, muốn đối phó với tổ trưởng tổ đặc công Shadow, cũng không phải dễ dàng như vậy, thủ đoạn căn bản không có tác dụng gì, phải dùng thủ đoạn đặc thù mới được!
Trương Minh Nguyệt không nói thêm gì nữa, mặc kệ bọn họ dùng hình gì, cô ta cũng sẽ không bán đứng Long Quốc.
“Cậu chủ Phan, anh cảm thấy tổ trưởng tổ đặc công Shadow này, dáng dấp như thế nào? Lúc này, Cao Hùng đột nhiên hỏi Phan Huy Thành đang đứng ở một bên.
“Xinh đẹp! Vì sao anh Cao Hùng lại hỏi vấn đề này?” Phan Huy Thành không hiểu ra sao.
“Nếu cậu chủ Phan đã cảm thấy dung mạo của cô ta xinh đẹp, vậy tôi liền thưởng cô ta cho anh, tùy ý anh chà đạp.” Cao Hùng lạnh nhạt nói.
Trương Minh Nguyệt nghe được Cao Hùng nói như vậy, lập tức toàn thân run lên, không nghĩ tới tên Cao Hùng này vậy mà lại khai thác thủ đoạn hèn hạ như vậy, vô sỉ bức cung!
Mà Phan Huy Thành nghe được Cao Hùng nói như vậy, trong lòng lập tức vô cùng vui mừng!
Nhưng, anh ta vẫn còn có chút nghi vấn, không hiểu chút nào mà hỏi thăm: “Ở đây nhiều người như vậy, anh Cao Hùng vì sao lại lựa chọn thưởng cô ta cho tôi!”
“Bởi vì, anh đã gia nhập với chúng ta, đồng thời giúp bọn tôi bắt được cô ta, chúng tôi nhất định phải khen thưởng đối với anh.” Cao Hùng nói.
Phan Huy Thành nghe vậy, trong lòng lại là một trận vui mừng. Nghĩ thầm, gia nhập Nước Liệp Ưng chính là chuyện tốt, chuyện gì tốt thì anh ta nên ưu tiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!