Theo lệnh của Lê Uy Long, mấy trăm triệu tướng sĩ lập tức xuất phát, hàng người mênh mông cuồn cuộn đi theo Lê Uy Long ra trận.
Đám người Long Chủ Long Quốc, Quan Hồng, Long Chấn Tiêu, Triệu Huấn Minh đứng tại chỗ nhìn theo Lê Uy Long dẫn theo mấy trăm triệu tướng sĩ rời đi.
“Trận chiến này của Lê hộ soái liên quan đến tình hình chiến sự của phía Bắc Long Quốc tôi, nhất định phải chiến thắng!” Quan Hồng nói.
“Đúng vậy! Có thể xoay chuyển tình hình chiến sự phía Bắc hay không hoàn toàn phụ thuộc vào trận chiến này của Lê hộ soái.” Triệu Huấn Minh nói.
“Lê hộ soái là người có thể dùng một trận chiến quyết định đất nước, các cậu hãy yên tâm. Lê hộ soái chưa bao giờ để trẫm phải thất vọng!” Long Chủ Long Quốc vô cùng tự tin nói.
Long Chấn Tiêu nhìn thấy con trai của mình thống lĩnh thiên quân vạn mã tiến lên phá địch, hơn nữa nhận được sự tin tưởng và xem trọng như thế của Long Chủ Long Quốc, trong lòng ông ta thấy vô cùng tự hào. Đồng thời cũng cảm thấy vô cùng áy náy đối với chuyện lúc đó đuổi mẹ con Lê Uy Long ra khỏi nhà họ Long.
Nhưng, sai lầm lớn đã mắc phải, đã không thể sửa đổi nữa rồi, trên đời không có thuốc hối hận, bây giờ ông ta hối hận cũng vô dụng.
Ông ta biết, con trai của mình tuyệt đối sẽ không tha thứ cho nhà họ Long, tuyệt đối sẽ không tha thứ cho ông ta.
Lúc này, Long Chủ Long Quốc nói với Long Chấn Tiêu: “Long đại nhân, cuộc chiến này ông lập được công lao hiển hách, trẫm sẽ không bạc đãi ông, đợi sau khi trẫm trở về nhất định sẽ ban thưởng xứng đáng cho ông.” Long Chủ Long Quốc nói.
“Long Chủ Long Quốc, giết địch báo quốc là trách nhiệm của vi thần. Cuộc chiến vừa rồi có thể ngăn chặn được Hàn Hồ trong Cửu U Quan, có thể tiêu diệt hết kẻ thù xâm phạm của nước Sư Quốc đến đều dựa vào sự chiến đấu anh dũng của các tướng sĩ, vi thần không dám một mình nhận hết công lao.” Long Chấn Tiêu nói.
“Long đại nhân yên tâm, trẫm sẽ khen thưởng các tướng sĩ có công. Ông là tướng phòng thủ ở Cửu U Quan, mang theo vết thương chiến đấu cố thủ ở Cửu U Quan, sau đó lại thay trẫm xâm nhập vào hang cọp, đánh bại kẻ địch nước Sư Quốc đến, trẫm sẽ nhớ công lao lớn lao của ông.” Long Chủ Long Quốc nói.
“Cảm ơn Long Chủ Long Quốc!” Long Chấn Tiêu vội cảm tạ.
“Ông Long bình thân.” Long Chủ Long Quốc nói.
“Long Chủ Long Quốc, vì chuyện Hàn Hồ làm phản khiến ngài phải chịu cực khổ, ngài đã một đêm chưa ngủ, việc cần thiết bây giờ là hãy trở về Cửu U Quan nghỉ ngơi một chút đi!” Long Chấn Thiên nói.
“Không được, trẫm phải trở về trấn giữ khu vực chiến đấu, không thể về Cửu U Quan nghỉ ngơi được.” Long Chủ Long Quốc nói.
“Long Chủ Long Quốc, giữ gìn long thể quan trọng hơn!” Long Chấn Thiên nói.
“Bây giờ tướng sĩ phía Bắc của tôi đều đang chiến đấu đẫm máu ở tiền tuyến, trẫm còn ngủ được sao? Trẫm phải nhanh chóng trở về chỉ huy trấn giữ khu vực chiến đấu phương Bắc.” Long Chủ Long Quốc nói.
“Long Chủ Long Quốc, vậy ngài phải giữ gìn sức khỏe.” Long Chấn Tiêu thấy Long Chủ Long Quốc khăng khăng phải về khu vực chiến đấu cũng không dám khuyên thêm nữa.
“Ông Long, Cửu U Quan là chốt quan trọng, vừa rồi trận chiến đó đã làm tổn thất hơn một nửa tướng sĩ phòng thủ, trẫm phải mau chóng điều động một số quân đội đến cho ông.” Long Chủ Long Quốc nói.
“Bây giờ các tướng sĩ đều đã xông lên tiền tuyến rồi, còn có quân đội nào có thể điều động đến sao?” Long Chấn Tiêu nói.
“Quân đội do Hàn Hồ nắm giữ hơn ba trăm triệu quân, các cửa quan đều có quân đội của anh ta đang trông nom ở đó, bây giờ Hàn Hồ đã chết, cấp dưới của anh ta chắc chắn không dám làm mưa làm gió nữa, nhất định sẽ trở về.” Long Chủ Long Quốc nói.
“Long Chủ Long Quốc nói rất đúng, Hàn Hồ đã chết, các thuộc cấp của anh ta biết được tin tức chắc chắn sẽ trở về quy thuận.” Long Chấn Tiêu nói.
“Nhanh chóng bình định nội loạn, tuyên bố tin tức Hàn Hồ đã chết, xem thử bọn họ có thái độ gì.” Long Chủ Long Quốc nói.
“Vâng!” Long Chấn Tiêu nhanh chóng sắp xếp người đi phát thông báo.
…
Tin tức phản quân Hàn Hồ đã chết, Long Chủ Long Quốc được cứu ra nhanh chóng truyền khắp cả Long Quốc.
Cuộc nổi loạn của Hàn Hồ chỉ trong vòng một đêm đã được dẹp loạn, hộ soái cùng tướng sĩ toàn quân các nơi của Long Quốc đều thở phào nhẹ nhõm.
Phản tướng phân bố các nơi của Hàn Hồ biết được tin Hàn Hồ đã chết, Long Chủ Long Quốc đã được cứu ra. Mỗi người đều hết sức lo sợ, run rẩy và hối hận không kịp, tất cả bày tỏ sự mong muốn được quy thuận.
Long Chủ Long Quốc tạm thời không muốn tìm bọn họ để tính nợ, bởi vì bây giờ đang là lúc hết sức cần người, để bọ họ tiếp tục canh gác cửa quan, hơn nữa điều động sáu mươi triệu quân số đến để Long Chấu Tiêu điều động, canh gác Cửu U Quan.
Sắp xếp xong, Long Chủ Long Quốc dẫn theo Triệu Huấn Minh và Quan Hồng trở về khu vực chiến đấu để trấn giữ chỉ huy.
...
Ở phòng tuyến thứ hai phía Bắc lúc này.
Quân địch nước Sư Quốc phát động tổng tiến công phòng tuyến thứ hai, Trương Minh Lương dẫn đầu tướng sĩ phía Bắc chiến đấu ngoan cường, cố thủ phòng tuyến thứ hai, xảy ra thương vong nặng nề.
“Các tướng sĩ, Lê hộ soái, hộ soái bảo vệ đệ nhất của Long Quốc sẽ sớm đến trợ giúp chúng ta, nhất định phải bảo vệ được trận địa, đợi viện quân của Lê hộ soái đến thì ắt thời khắc kẻ thù bị tiêu diệt sẽ đến!” Lúc này Trương Minh Lương hộ soái Trấn Bắc đã đích thân ra trận, giết địch ở tiền tuyến.
Anh ta cũng không nói cho tướng sĩ của mình Lê Uy Long sẽ lách đến sau lưng địch, đánh úp bất ngờ quân địch, mà chỉ nói cho các tướng sĩ biết Lê Uy Long sẽ đến chi viện, để trong lòng bọn họ có sự chờ đợi.
Bởi vì đây là sách lược hành động tuyệt mật không thể để lộ ra được, tránh lộ tin tức.
Chỉ cần khiến các tướng sĩ biết được hộ soái bảo vệ đệ nhất của Long Quốc Lê Uy Long sẽ đến là đủ rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!