Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Long Uy Chiến Thần

Đột nhiên, Chu Nhược Mai hỏi: "Tại sao Thiên Thành lại luôn nghe lời anh?"

"Bởi vì bọn anh là những người đồng đội, đã từng cùng nhau vào sinh ra tử." Lê Uy Long vẫn nhắc lại lý do trước kia.

Lúc này, cơn mưa lớn đã làm ướt hết quần áo trên cơ thể Chu Nhược Mai. Bộ quần áo mỏng manh ướt sũng bám chặt vào cơ thể cô và tinh tế phô ra dáng vóc quyến rũ, giống như một đóa hoa đẫm nước....

Tuy nhiên, vì nỗi đau mất cha, Lê Uy Long lúc này đã không còn tâm trí thưởng thức vẻ đẹp kia. Lần này khi trở về từ phía Tây, anh đã nghĩ nhất định sẽ tiếp tục hâm nóng tình cảm với Nhược Mai, nhưng anh lại không ngờ cha nuôi của mình lại gặp chuyện và chết dưới tay kẻ xấu. Bây giờ trong đầu anh chỉ nung nấu ý định trả thù.

Mười phút sau, Thiên Thành có vẻ đã hoàn thành nhiệm vụ, những tiếng la hét đã im bặt, bầu trời trở nên sáng rõ hơn. Anh ta bước đến bên chiếc Lamborghini.

Lê Uy Long cho kéo cửa kính xe xuống và nhìn ra.

"Anh Thiên, em giải quyết xong rồi." Thiên Thành cười nói.

Lê Uy Long khẽ gật đầu và quay sang nói với Chu Nhược Mai: "Nhược Mai, em tự lái xe về nhà trước được không, anh vẫn còn việc phải làm."

Lúc này, vẻ mặt của Thiên Thành rất bình tĩnh và không hề có vết máu nào dây trên tay, mặc dù anh ta vừa giết hơn 30 người.

"Anh định làm gì vậy?" Chu Nhược Mai lo lắng hỏi, trong lòng không khỏi sợ hãi khi nghĩ về cảnh tượng máu chảy đầu rơi từ gương chiếu hậu vừa nãy.

"Đừng hỏi nhiều, em cứ về nhà trước rồi thay nhanh chóng thay đồ đi, nếu không sẽ bị cảm lạnh đấy." Lê Uy Long vừa nói vừa lanh lẹ bước xuống xe.

Giọng nói của anh lúc này lạnh lẽo đến nỗi Chu Nhược Mai không dám hỏi thêm gì nữa và vội vã lái xe đi.

Sau khi cô rời khỏi, Lê Uy Long và Thiên Thành đã lên xe jeep.

"Anh Thiên, chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo?" Thiên Thành hỏi.

"Tới Trương gia đi." Lê Uy Long nói với khuôn mặt không cảm xúc.

"Vâng!" Thiên Thành đã hiểu ra ngay ý định của Lê Uy Long, rằng anh sẽ tìm Trương Minh Trí để trả thù, trong lòng anh ta cũng cảm thấy đồng thuận.

Có thù tất báo. Đây chính là phong cách hành xử của Lê Uy Long.

"Trước khi đến Trương gia, chúng ta hãy đi mua một chiếc quan tài." Lê Uy Long nói tiếp và đột nhiên cười khẩy.

"Tại sao anh lại muốn mua quan tài?" Thiên Thành bối rối hỏi.

Lê Uy Long nói: "Lũ khốn đó vừa mới nói hôm nay là sinh thần lần thứ 70 của bà Trương, và chúng sẽ tổ chức một bữa tiệc lớn tại biệt thự Trương gia. Tất nhiên chúng ta không thể đến tay không được. Ít nhiều cũng phải chuẩn bị một món quà cho bà ta chứ!"

Thiên Thành chợt hiểu ra vấn đề, cười nói: "Tôi hiểu rồi. Tặng quan tài vào ngày sinh nhật, món quà này thực sự thú vị đấy, tôi đoán là không ai có thể nghĩ ra một món quà tốt như vậy đâu!"

......

Buổi tối, tại Trương gia......

Hôm nay là lễ mừng thọ 70 tuổi của bà nội Trương gia.

Ông nội Trương đã chết cách đây vài năm, nên bà Tạ Ngọc Liên nghiễm nhiên trở thành người đứng đầu Trương gia.

Là gia tộc giàu có và tiếng tăm nhất của thành phố Quốc Hòa, trên dưới Trương gia đều là những người nổi tiếng từ mọi tầng lớp trong thành phố, vì vậy những nhân vật có máu mặt ở khắp nơi đều đến tham dự bữa tiệc chúc mừng bà Trương.

Trương gia hôm nay không khí náo nhiệt vô cùng, với rất nhiều khách mời lịch sự và vô số loại quà tặng.

Tạ Ngọc Liên có vẻ hạnh phúc và luôn tươi cười với tất cả mọi người.

"Trí nhi, không phải hôm nay con đã nói sẽ đưa bạn gái mới đến ra mắt sao? Thế người đâu? Tại sao cô ấy vẫn chưa đến?" Bà ta nhận thấy các vị khách gần như đã đến đông đủ, nhưng lại chưa trông thấy cô gái nào đi cạnh cháu trai mình, nên bất giác hỏi.

"Bà ơi, có lẽ cô ấy đang trên đường tới đây rồi, bà cứ đợi một lát đi ạ... Cô ấy sẽ đến ngay thôi." Trương Minh Trí tự tin nói.

“Thế cô bạn gái đó của cháu là ai?", bà Trương hỏi.

"Đó là Chu Nhược Mai, người phụ nữ đẹp nhất Quốc Hòa!" Trương Minh Trí nói một cách tự mãn.

"Cái gì? Không phải Chu Nhược Mai đó đã kết hôn rồi sao? Làm sao cô ấy có thể làm bạn gái của cháu được?" bà Trương kinh ngạc. Bà ta không ngờ cháu trai mình lại dây dưa với một phụ nữ đã có chồng.

"Kết hôn thì đã sao? Cháu thích kiểu người như cô ấy. Với lại theo như cháu được biết, mặc dù Chu Nhược Mai đã kết hôn, nhưng cô ấy chưa bao giờ để tên chồng vô dụng của mình chạm vào người, cô ấy vẫn còn trong sạch." Trương Minh Trí cười nói.

"Kể cả là như vậy, cô ta cũng đã là vợ của người khác rồi. Nếu cô ta thực sự trở thành bạn gái của cháu, điều đó sẽ ảnh hướng không tốt đến danh tiếng của cháu và cả Trương gia này nữa! Trí nhi à, với địa vị của gia đình chúng ta, cháu muốn có phụ nữ nào mà không được, tại sao cứ phải là Chu Nhược Mai kia?" Bà Trương nói với vẻ không hài lòng.

"Cháu chẳng quan tâm. Kể từ khi gặp Nhược Mai, cháu đã phát ốm vì thướng nhớ cô ấy. Đến mức không thể ngủ ngon hằng đêm. Tất cả những gì cháu nghĩ đều là về cô ấy. Cháu chỉ muốn có được cô ấy mà thôi." Trương Minh Trí nói.

".....Được rồi, tùy ý cháu. Tuy nhiên, Chu thị kia chỉ có thể là bạn gái của cháu chứ tuyệt đối không thể trở thành con dâu trưởng của Trương gia. Khi nào chán cô ta, cháu cứ việc bỏ rơi nó." Bà Trương nói. Với cương vị là chủ một gia tộc lớn, dĩ nhiên bà sẽ không bao giờ cho phép một người phụ nữ có chồng trở thành thành viên của gia đình mình, nếu không thì Trương gia làm gì còn mặt mũi nữa chứ!!

"Được rồi, cháu biết." Trương Minh Trí nói.

Phong Trí là cháu trai lớn nhất của Tạ Ngọc Liên. Từ nhỏ, bà và cha mẹ đã luôn chiều chuộng anh ta hết mực, không có thứ gì Trương Minh Trí muốn mà lại không thể có được, vì vậy anh ta hiển nhiên đã trở thành một kẻ cực kỳ kiêu ngạo và cậy quyền cậy thế.

Trong vô số những người phụ nữ anh ta đã gặp qua, Chu Nhược Mai là người xinh đẹp nhất anh ta từng thấy. Nếu có thể đưa cô ấy về ra mắt với tư cách bạn gái trong bữa tiệc mừng thọ bảy mươi tuổi của bà nội, Trương Minh Trí nhất định sẽ khiến bao người phải ganh tị.

Do đó, hắn ta muốn có được cô bằng mọi giá.

Vào lúc này, đột nhiên có tiếng bước chân nặng nề vang lên ngày một gần, như thể đang có ai đó âm thầm bước vào vậy!

Tất cả mọi người đang có mặt đều cảm nhận được một bầu không khí khủng khiếp đang lao tới, ai nấy đều bất giác nhìn ra phía cửa.

Ở đó, họ trông thấy hai người đàn ông đang từ từ đi đến gần, trên vai họ đang nệ khệ khiêng một chiếc quan tài màu đen!

Bà Trương vừa nhác thấy hai người kia đang vác một cỗ quan tài bước vào, khuôn mặt già nua của bà ta lập tức trở nên nhắn nhó.

Cả hội trường bỗng chốc trở nên im lặng!

Trong bữa tiệc mừng thọ của người đứng đầu gia tộc họ Trương giàu có nhất thành phố, có người thậm chí còn mang tới quan tài. Đây không phải là đang muốn chọc bà ta và cả Trương gia tức chết hay sao?

"Dừng lại ngay! Các người nghĩ đang làm gì thế hả?", cha của Trương Minh Trí, Trương Minh Nghị, tức giận quát lớn. Ngay trong ngày mừng thọ mẹ mình lại xảy ra một trò đùa khiếm nhã như vậy, ông ta sao có thể không tức giận được!?

Những vị khách đang có mặt ở đó cũng cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ và bắt đầu thảo luận với nhau:

"Không biết chừng đây là nhân viên của cửa hàng quan tài nào đó, họ quá vội vàng khi giao hàng nên đến nhầm chỗ mà không biết."

"Ừ, chắc là nhầm rồi. Trong lễ mừng thọ lại có người mang đến quan tài, đúng là điềm gở."

"Hai nhân viên đãng trí này hẳn sẽ bị sa thải ngay thôi.”

"Bị sa thải là còn may đấy, chuyện lớn như vậy Trương gia sẽ không để yên đâu, e là hai người họ sẽ bị chặn đường đánh gãy chân không chừng!”

"Hóa ra là có người mang quan tài đến. Trách nào lúc nãy tôi đột nhiên lại cảm thấy ớn lạnh."

......

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!