“Lệ Bình! Con đúng là dâu thảo của nhà họ Chu chúng ta. Văn Thiệu, con thân là đàn ông mà lại vô dụng giống như thằng con rể Lê Uy Long kia, vợ của con còn giỏi hơn con nhiều!” Bà nội Chu nói.
Tô Ánh Tuyết rất vui vẻ khi nhận được lời khen từ bà nội Chu. Thân là con dâu nhà họ Chu, đương nhiên muốn lập công cho nhà họ Chu để nâng cao địa vị trong nhà của mình lên mấy bậc.
Chỉ cần lần này có thể thương lượng chuyện làm ăn với con gái thành công thì bà có thể trở thành công thần của nhà họ Chu rồi, địa vị nhất định sẽ thẳng tiến!
Sau khi Chu Nhược Mai cúp điện thoại của bà nội Chu thì lập tức nói với Lê Uy Long: “Vừa rồi em mới chọc giận bà nội, lại còn đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Chu. Em làm như vậy có phải là quá vô tình rồi không?”
“Không phải, em làm đúng lắm.” Lê Uy Long nói.
“Có phải anh đã oán hận nhà họ Chu từ lâu rồi nên mới đốc thúc cho em cắt đứt quan hệ với bọn họ không?” Chu Nhược Mai hỏi.
“...” Lê Uy Long đổ mồ hôi hột “Anh xúi giục em khi nào? Vừa nãy không phải là em tự muốn đoạn tuyệt với bọn họ sao? Sao lại đổ lên đầu anh được?”
“Nhưng dù sao thì nhà họ Chu cũng có công nuôi dưỡng em, mà em lại đoạn tuyệt quan hệ với bọn họ thì người nhà sẽ nhìn em thế nào đây?” Chu Nhược Mai nói.
“Chuyện của mình, không cần phải quan tâm sắc mặt của người khác. ở nhà họ Chu chỉ có ba và ông nội là đối xử tốt với em, những người khác đều muốn lợi dụng em. Bây giờ ông nội em cũng không còn nữa, chỉ có ba là người duy nhất đáng để em báo hiếu thôi. Những người còn lại chỉ thao túng em thôi, ảnh hưởng tới tâm trạng và phát triển sự nghiệp của em. Nên cắt đứt thì cắt đứt đi. Cho nên mới nói là điều em làm hoàn toàn đúng.” Lê Uy Long nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!