“Vậy thì em càng không có thuốc chữa được, suýt nữa em đã kéo Tổng giám đốc Tường Ninh xuống nước rồi!” Lê Uy Long nói.
"Lê Uy Long, anh đừng mắng tổng giám đốc nữa. Con người dù thông minh đến đâu cũng sẽ có lúc ngu ngốc. Cô ấy chọn tin tưởng hoàn toàn vào Huỳnh Mai Thúy là vì muốn cứu tập đoàn Galaxy. Nếu cô ấy luôn giữ một cái đầu tỉnh táo cô ấy sẽ không gặp nguy hiểm nữa, như thế làm thế nào anh có đất thể hiện bản thân?” Ngô Vy nói.
"Đã như vậy, sau này mấy người sẽ chịu trách nhiệm gây chuyện, tôi chịu trách nhiệm làm anh hừng cứu mĩ nhân? Tôi nói cho mấy người biết, không phải lần nào cũng may mắn như vậy đâu, sẽ có người tới cứu mấy người. Lần này, nếu không phải gặp Triệu Đình Tuy trước, nếu không phải lầ anh ấy giải cứu mấy người trước, mấy người thậm chí sẽ không có cơ hội gọi tôi tới giúp đỡ! ” Lê Uy Long nói.
Khi Lê Uy Long nhắc đến Triệu Đình Tuy, cả Chu Nhược Mai và Ngô Vy đều kinh hoảng một trận.
“Được rồi, Triệu Đình Tuy bây giờ thế nào?” Chu Nhược Mai hỏi.
“Anh đi nhanh cứu Triệu Đình Tuy đi!” Ngô Vy nói.
“Đừng lo lắng, anh ta sẽ không sao đâu, đã có người cứu anh ấy rồi.” Lê Uy Long nói.
“Ai đang cứu Triệu Đình Tuy?” Chu Nhược Mai hỏi.
“Đó là Thiên Thành và Hà Ngọc Lan.” Lê Uy Long nói. Với Thiên Thành và Hà Ngọc Lan ở dưới tầng một, Lê Uy Long cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.
Lúc này, ba người đã tới cửa thang máy, Lê Uy Long mở cửa thang máy.
Sau đó cả ba cùng bước vào thang máy và đi thang máy xuống tầng dưới.
Trong thang máy, Lê Uy Long lại hỏi: "Tại sao Triệu Đình Tuy lại xuất hiện ở đây?"
"Anh ấy đến đây để làm công việc dọn dẹp. Trước khi chúng tôi bị Phan Thiên bắt vào phòng thì tình cờ nhìn thấy anh ấy. Sau đó anh ấy đã cứu và đưa chúng tôi xuống tầng dưới. Nhưng khi xuống tầng một, chúng tôi đã bị bảo vệ của khách sạn chặn lại. Sau đó Triệu Đình Tuy đánh nhau với các nhân viên bảo vệ, và chúng tôi đã bị các vệ sĩ của Phan Thiên bắt ở tầng mười hai."Chu Nhược Mai nói.
"Xem ra Triệu Đình Tuy lần này thực sự ra tay giúp đỡ rồi! Nếu không, lần này không biết em sẽ gặp phải kết cục thảm hại như thế nào nữa!" Lê Uy Long nói.
"Ừ! Nếu không có anh ấy, em sẽ không có cơ hội gọi anh giúp đỡ." Chu Nhược Mai nói.
"Mong rằng sau bài học này, sau này em có thể trở nên thông minh hơn và đừng quá tin tưởng vào người khác nữa. Nếu không, sớm muộn gì em cũng sẽ gặp phải tai nạn khác. Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Một số người xấu sẽ không bao giờ thay đổi.” Lê Uy Long nói một cách nghiêm túc.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!