Trước khi thân hình bị bại lộ, rơi vào tầm ngắm bắn của lính bắn tỉa, Lê Vĩnh Thiên đột ngột tăng tốc, đồng thời nhảy ra khỏi cửa kính xe.
Bugatti Veyron lao về phía trước với tốc độ cực nhanh, tạo cho đối phương ảo tưởng rằng mình phải nhanh chóng hành động thì mới có thể nhắm trúng mục tiêu ngay tại chỗ.
Trên thực tế, nếu như Lý Võ Tùng không bị phân tán lực chú ý quá nhiều vào chiếc xe đang lao nhanh về phía trước kia, thì chắc chắn anh ta sẽ phát hiện ra rằng trên xe hoàn toàn không có người.
Nhưng bởi vì anh ta biết rằng Trương Minh Nguyệt và những người khác đang mai phục ở gần đây nên anh ta cần phải chú ý đến từng động tĩnh của bọn họ, vì vậy mà hoàn toàn không có thể nào để quan sát hết cả hai bên hay để ý đến quá nhiều chi tiết khác.
Chiếc Bugatti Veyron bị tấn công. Trước khi chiếc xe hoàn toàn bốc cháy, Nguyễn Tú Hằng liền đưa Chu Nhược Mai và Lê Vĩnh Thiên từ phía bên này đến bên chiếc xe.
Nhìn thấy những mảnh vỡ của chiếc xe đang bốc cháy bay lượn trước mặt mình, Nguyễn Tú Hằng vô cùng phấn khích, cảm giác như bản thân đang trực tiếp trải qua một bộ phim bắn súng vậy.
Nếu không phải Lê Vĩnh Thiên dùng Tiểu Thính Vũ Lâu để giúp cô ấy đánh bay những mảnh vỡ ấy, thì cho dù cô ấy có đội mũ bảo hiểm nếu bị những mảnh vỡ đang bay tứ tung bốn phía với tốc độ nhanh như vậy đụng phải, cô ấy nhất định vẫn sẽ bị hôn mê.
Một chiếc siêu xe Bugatti Veyron bị nổ tung, thế nhưng Nguyễn Tú Hằng hoàn toàn không cảm thấy đau lòng một chút nào.
Đơn giản là vì chiếc xe đó không phải của cô ấy.
Còn về phía Chu Nhược Mai thì lại vô cùng đau lòng. Chiếc xe Bugatti Veyron thể thao trị giá hàng chục triệu một chiếc mà nhiều người còn không dám mơ tới việc sở hữu cho riêng mình một chiếc, vậy mà đã biến mất trong tích tắc.
Tuy nhiên, cô cũng hiểu rằng mạng sống mới là điều quan trọng nhất trong lúc nguy cấp ấy. Xe mất rồi thì cũng không sao, có thể mua lại được. Thế nhưng mạng mà không còn thì không còn ý nghĩa gì nữa, lúc ấy tiền còn cũng chẳng thể làm gì được. Tiền có nhiều đi chăng nữa thì cũng không thể đổi lại mạng sống cho bản thân được.
Chỉ cần người vẫn còn sống, sợ gì không có xe để đi? Chẳng phải trong nhà vẫn còn một con Lamborgh à?
Nghĩ đến điều này, tâm trạng của Chu Nhược Mai liền tốt hơn nhiều.
Tất nhiên, Lê Vĩnh Thiên không hề để ý đến vấn đề này.
Chiến lược của anh ta là bỏ xe để cứu người!
Chỉ cần bản thân có thể trở lại, Đông Sơn tái khởi và tiếp tục công việc bảo vệ đất nước với tư cách là một hộ soái thì lúc đó cần gì, muốn gì mà không có? Một chiếc Bugatti Veyron thì có là gì?
Chỉ cần bản thân anh muốn, máy bay chiến đấu cũng để cho anh lái!
…...
Trên đống đổ nát của toà cao ốc Galaxy, hàng chục nhân công đã làm tốt công tác chuẩn bị cho việc bắt đầu động thổ với những chiếc cuốc của họ. Trong khi đó Ngô Tường Ninh lại chỉ biết quanh quẩn một chỗ đi đi lại lại dáng vẻ lo lắng và sốt ruột sau khi xem đồng hồ.
Chu Nhược Mai chính là niềm tin và tín ngưỡng của những công nhân này, nếu cô không đến kịp thời sẽ làm giảm nhiệt huyết của nhân viên rất nhiều.
Có một chiếc cồng đằng sau Ngô Tường Ninh, tín ngưỡng chính là một lễ nghi cần thiết không thể thiếu trong việc khởi công xây dựng toà cao ốc Galaxy.Theo như kế hoạch, Chu Nhược Mai sẽ đánh cồng, sau đó tất cả công nhân ở đây sẽ cùng bắt tay vào việc khởi công.
Nếu Chu Nhược Mai không thể xuất hiện kịp lúc, nghi lễ về mặt hình thức này sẽ mất đi ý nghĩa thiết yếu nhất của nó.
Bây giờ đã là ba giờ năm mươi tám phút rồi, vậy mà cô ấy vẫn chưa nhìn thấy bóng hình của Chu Nhược Mai đâu hết, Ngô Tường Ninh đành phải từ từ đi về phía cồng và cầm dùi trống lên.
Thật sự không còn cách nào khác, việc thực hiện nghi lễ đánh cồng này đành phải do cô Ngô Tường Ninh, giám đốc tập đoàn Galaxy thực hiện vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!