"Anh biết không, Tổng giám đốc trước của tập đoàn Galaxy thoáng cái đầu tư cho công ty hai trăm tám mươi tỷ rốt cuộc em có thể yên tâm to gan phát tiền lương cho công nhân rồi." Vẻ mặt Chu Nhược Mai kích động nói.
Tuy rằng Lê Vĩnh Thiên đã sớm hiểu rõ tình hình, nhưng vẫn làm ra vẻ mặt kinh ngạc.
Lê Vĩnh Thiên vẫn không có khái niệm gì đối với tiền, hiện tại rốt cuộc anh cũng biết hai trăm bốn mươi tỷ đã đại biểu cho tiền lương nửa năm của tất cả công nhân tập đoàn Galaxy.
"Đã có tiền rồi, thẻ của tớ cũng nên đưa cho tớ nhỉ." Nguyễn Tú Hằng lập tức vươn bàn tay đến trước mặt Chu Nhược Mai, hai trăm bốn mươi tỷ không có liên quan gì đến cô ấy, điều cô ấy quan tâm bây giờ chính là tiền của mình.
"Gấp làm gì, lỡ như chỗ khác còn cần dùng tiền thì sao, với lại bây giờ cậu cũng không cần dùng tiền, chờ khi nào cậu kết hôn tớ sẽ dùng đồ cưới để trả lại cho cậu." Chu Nhược Mai đánh tay Nguyễn Tú Hằng về, Nguyễn Tú Hằng lập tức có loại cảm giác lên phải thuyền giặc, lập tức sượng mặt.
"Vậy lỡ tớ không kết hôn, tiền này chẳng phải là nước đổ lá khoai rồi hả?" Vẻ mặt Nguyễn Tú Hằng uất nghẹn nói.
"Vì vậy nên tớ mới dùng loại phương thức này để thúc giục cậu, mau chóng tìm người lấy cậu đi, chúng ta không thân cũng chẳng quen, cậu cứ ở tại nhà của chúng tớ, đây là tính chuyện gì." Chu Nhược Mai cố ý làm vẻ mặt chịu không nổi nói.
"Được, tiền trả lại cho tớ, tớ lập tức đi ngay." Nguyễn Tú Hằng giả bộ tức giận nói.
"Sẽ không, với cái đầu óc này của cậu, không có tớ trông coi thì chẳng mấy chốc sẽ bị người ta lừa không còn cả người cả của, nếu như cậu không lấy chồng, số tiền kia coi như là lễ gặp mặt mẹ nuôi cho con nuôi, về sau con của tớ sẽ chịu trách nhiệm dưỡng lão cho cậu là được."
Nguyễn Tú Hằng nhịn không được trợn mắt liếc nhìn Chu Nhược Mai, cô ấy biết rõ Chu Nhược Mai mang thai giả, thật sự có luồng xúc động mãnh liệt muốn nói ra chân tướng, nhìn sang Lê Tuyết Tương che miệng cười trộm, cô ấy đành phải cưỡng ép nuốt trở vào.
Trải qua khoảng thời gian ở chung này, cô ấy đã xem Lê Tuyết Tương trở thành mẹ của mình, sợ Lê Tuyết Tương bị tổn thương.
Ngay khi hai người bạn thân đùa giỡn, điện thoại Lê Vĩnh Thiên vang lên, anh nhìn qua là Trương Minh Nguyệt gọi tới, lập tức cầm lấy điện thoại bước vào phòng ngủ của mình.
"Hộ soái, đã điều tra xong, Quốc vương Long Quốc là bị giáo chủ U Minh Giáo - Hồ Quý Trai dùng thuật mê hoặc khống chế tâm trí."
Điện thoại vừa được kết nối, Trương Minh Nguyệt đã dùng giọng nói nặng nề nói.
"Cái gì, khống chế tâm trí, trên đời này còn có loại khả năng này ư?" Lê Vĩnh Thiên cũng cảm thấy cực kỳ khiếp sợ, anh chỉ mới nghe nói qua loại tà thuật này trong truyền thuyết, không nghĩ tới trong hiện thực thế mà thật sự tồn tại.
“Hồi đầu tôi cũng không tin nổi, nhưng mà là người của chúng ta nghe chính miệng Hồ Quý Trai nói. Theo như lời bọn họ nói thì đêm qua Hồ Quý Trai đi vào nhà họ Ngụy tham gia một cuộc tiệc rượu, sau khi trở về liền uống đến say mèm, sau đó họ bèn thừa cơ kéo bí mật này ra.”
"Cái này có phải là Hồ Quý Trai cố ý thăm dò bọn họ hay không?" Dù sao vừa mới nằm vùng mà đã nhanh chóng đến bên người Hồ Quý Trai, làm cho Lê Vĩnh Thiên cảm thấy thuận lợi tới mức có chút hơi quá, lão hồ ly Hồ Quý Trai này làm sao có thể chưa gì đã tin bất cứ ai trong bọn họ chứ.
"Chắc có lẽ không, sau khi Hồ Quý Trai phái đi đám người đến động Chuột Bay thì bị anh tiêu diệt, Hồ Quý Trai đã bị đả kích trầm trọng, thực lực U Minh Giáo bị tổn hại lớn, tại điện Thiên Cang, địa vị càng thêm rớt xuống nghìn trượng, ông ta bây giờ nhìn chung đã bị chúng bạn xa lánh. Nhưng có người chịu chơi cùng ông ta thì ông ta cũng đã vô cùng cảm kích rồi."
"Hơn nữa Hồ Quý Trai là từ Miêu Cương tới đây, tôi cho người đi Miêu Cương tra xét rồi, bên bọn chúng xác thực có một loại tà thuật có thể thông qua dược trùng để khống chế tư tưởng người khác."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!