Lê Vĩnh Thiên nghe vậy liền nhướng mày một cái: “Người điện Thiên Cang lúc nào cũng có thể giết tới đây, bọn họ lại dám chạy loạn khắp nơi sao?”
“Triệu Vũ Ngọc nói ở trong biệt thự quá lâu thật nhàm chán nên muốn xuống núi đi chơi một lát, Triệu Đình Vũ đi cùng cô ấy.” Lại Nhi không đổi sắc mặt nói.
Cô ấy vốn dĩ là đặc công, tố chất tâm lý rất vững vàng, sẽ không bởi vì Lê Vĩnh Thiên tùy tiện hỏi một chút liền lúng túng.
“Bây giờ là thời kỳ nhạy cảm, xuống núi sẽ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, sao cô lại không ngăn cản bọn họ?” Lê Vĩnh Thiên hỏi.
“Tôi chỉ là cảm thấy thực lực của Triệu Đình Vũ mạnh như thế, có cậu ta bảo vệ em gái, hai người bọn họ chắc sẽ không xảy ra chuyện gì nên mới không ngăn cản.” Lại Nhi nói.
“Minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng, mau gọi điện cho bọn họ, kêu bọn họ về đây ăn cơm!” Lê Vĩnh Thiên nói.
“Được, em sẽ lập tức gọi điện cho Triệu Vũ Ngọc.” Chu Nhược Mai lấy điện thoại di động ra gọi vào máy Triệu Vũ Ngọc.
Nhưng điện thoại của Triệu Vũ Ngọc lại tắt máy.
Chu Nhược Mai lại gọi cho Triệu Đình Vũ, chỉ là điện thoại của Triệu Đình Vũ cũng tắt máy!
“Điện thoại di động của hai anh em họ đều tắt máy.” Chu Nhược Mai nói.
“Hai người đồng thời tắt máy có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?” Lê Vĩnh Thiên đột nhiên có một loại dự cảm khác thường.
“Sẽ không như vậy thật chứ? Hiện tại sắc trời vẫn chưa tối, hơn nữa bọn họ cũng đi chơi ở chỗ đông người mà.” Lại Nhi nói.
“Rốt cuộc bọn họ đã đi chơi ở đâu? Tôi xuống núi tìm bọn họ!” Lê Vĩnh Thiên nói.
“Hộ soái, người điện Thiên Cang đang muốn giết ngài, ngài không nên đi lại lung tung, để tôi xuống núi tìm bọn họ cho, tôi biết bọn họ đi chơi chỗ nào.” Lại Nhi vốn dĩ muốn giúp Triệu Đình Vũ một tay, hiện tại biết thời biết thế mượn lý do này xuống núi.
“Được, vậy cô cẩn thận một chút, nhanh chóng trở lại, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi ngay lập tức.” Lê Vĩnh Thiên cảm thấy mấy chuyện nhỏ nhặt như đi tìm hai anh em Triệu Đình Vũ trở lại này không cần anh tự mình ra tay nên liền đồng ý cho Lại Nhi đi.
“Được, vậy tôi ra ngoài trước, mọi người cứ ăn trước đi, không cần chờ chúng tôi.” Lại Nhi nói xong liền rời đi.
Mọi người cũng biết Lại Nhi đi tìm hai anh em Triệu Đình Vũ chắc chắn tốn không ít thời gian nên đành ăn trước.
Mấy người điện Thiên Cang phụ trách giám thị ở sườn núi thấy Triệu Đình Vũ một mình xuống núi, cũng không mang theo những người khác liền yên tâm, lập tức báo cáo tình hình với động Chuột Bay bên kia.
Bên động Chuột Bay biết Triệu Đình Vũ một mình tới, Lê Vĩnh Thiên không đi theo liền để cho mấy tên phụ trách giám sát rút lui.
Bởi vậy nên lúc Lại Nhi xuống núi không bị người điện Thiên Cang bắt gặp.
Triệu Đình Vũ vì mang theo một cây đao khổng lồ bên người nên không thể bắt xe đi động Chuột Bay.
Bởi vì không có tài xế nào đồng ý chở anh ta.
Anh ta chỉ có thể chạy trên đường núi đến động Chuột Bay.
Đi đường núi đến động Chuột Bay cũng xem như đang đi đường tắt, so với bắt xe còn nhanh hơn một tí.
Hơn nữa Triệu Đình Vũ thân là thiếu chủ của Ma Đao môn chắc chắn biết khinh công.
Anh ta thi triển khinh công lướt nhanh như bay trên đường núi không thấy bóng người chạy về động Chuột Bay.
Mà Lại Nhi sau khi xuống núi liền bắt một chiếc xe Trích Trích đến động Chuột Bay.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!