Cầu Hạn thấy Lê Vĩnh Thiên nói như vậy, liền nhìn chòng chọc vào người anh.
Ông ta thấy thanh Tiểu Thính Vũ Lâu thần kiếm trong tay Lê Vĩnh Thiên sáng loáng, dưới ánh trăng càng sáng chói, vừa nhìn đã thấy ghê người.
“Được! Lão phu sớm đã nghe nói đến Kiếm Ma Hiên Viên Phách có một thanh tuyệt thế Thần Kiếm tên là Tiểu Thính Vũ Lâu truyền lại cho hậu thế, không ngờ thanh kiếm này lại đang nằm trong tay anh, làm sao mà anh có được thanh thần kiếm này?” Cầu Hạn hỏi.
“Thanh kiếm này của tôi là nhặt được ở dưới chân núi Hổ Sơn!” Lê Vĩnh Thiên cũng không ngại ngần gì nói cho Cầu Hạn biết.
Bởi vì các báu vật ở chân núi Hổ Sơn bây giờ đều đã bị lấy đi rồi, cho dù Cầu Hạn có quay lại dưới chân núi Hổ Sơn, cũng không thể tìm được cái gì nữa.
“Thật là không thể ngờ được, thanh thần kiếm của Kiếm Ma Hiên Viên Phách lại được cất giấu ở dưới chân núi Hổ Sơn!” Cầu Hạn cảm thán nói.
Trăm ngàn năm qua, có biết bao nhiêu người trong giới võ lâm đều chịu khổ cực truy tìm thanh Tiểu Thính Vũ Lâu thần kiếm này, nhưng đều không tìm được.
Vậy mà giờ đây, thanh thần kiếm tuyệt thế của Hiên Viên Phách được chôn dấu ngàn năm qua, lại bị người không phải trong giới võ lâm là Lê Vĩnh Thiên dễ dàng lấy được!
Lúc này, Lê Vĩnh Thiên hỏi: “Tôi với các người không thù không oán, vì sao ông lại tới đây giết tôi?”
“Tuy rằng anh với tôi không thù không oán, nhưng tôi là người của Điện Thiên Cang, tôi vâng mệnh chủ nhân, tới nơi này giết chết anh.” Cầu Hạn nói.
“Chủ nhân của Điện Thiên Cang là ai?” Lê Vĩnh Thiên lại hỏi.
“Không thể nói ra.” Cầu Hạn cũng không dễ dàng nói ra kẻ chủ mưu cho Lê Vĩnh Thiên biết.
Tuy rằng ông ta tin chắc rằng mình hoàn toàn giết chết được Lê Vĩnh Thiên, nhưng ông ta vẫn lo sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Bởi vì Lê Vĩnh Thiên có trong tay thanh Tiểu Thính Vũ Lâu thần kiếm, lỡ như Tiểu Thính Vũ Lâu so với Hắc Long Thôn Nguyệt Đao lợi hại hơn, giúp cho Lê Vĩnh Thiên tránh được một kiếp nạn, không phải ông ta đã tự mình làm lộ bí mật hay sao.
“Nếu ông đã không chịu nói ra, vậy thì ra chiêu đi!” Lê Vĩnh Thiên cũng không bắt ép Cầu Hạn phải nói kẻ chủ mưu. Dù sao chính anh đã bảo Trương Minh Nguyệt đi điều tra, sớm muộn gì cũng sẽ điều tra ra manh mối.
“Được! Thanh Hắc Long Thôn Nguyệt Đao trong tay tôi, chính là tuyệt thế Ma Đao, đêm nay vừa đúng lúc anh sở hữu tuyệt thế Thần Kiếm, nhất định phải tranh tài cao thấp!” Cầu Hạn cũng không nhiều lời.
Ông ta nhìn thấy thanh thần kiếm trong tay Lê Vĩnh Thiên ánh sáng lưu chuyển, chân chính là một thanh tuyệt thế Thần Kiếm, trong lòng nghĩ nên nhanh chóng giết chết Lê Vĩnh Thiên, sau đó đem thanh Tiểu Thính Vũ Lâu thần kiếm này làm vật sở hữu của riêng mình.
Nếu như chính bản thân ông ta cùng lúc sở hữu cả tuyệt thế Ma Đao Hắc Long Thôn Nguyệt Đao và tuyệt thế Thần Kiếm Tiểu Thính Vũ Lâu, cái này tương đương với thiên hạ vô địch!
Lê Vĩnh Thiên biết rằng trận quyết đấu giữa Tiểu Thính Vũ Lâu và Hắc Long Thôn Nguyệt Đao sẽ bắt đầu ngay, liền nói với Chu Nhược Mai nói: “Nhược Mai, cô đi trước đi, đến chỗ mẹ tôi.”
“Được, anh phải cẩn thận đó.” Chu Nhược Mai cũng biết trận đại chiến này là không thể tránh được, cô không muốn gây ảnh hưởng cho Lê Vĩnh Thiên, nên sau khi nói xong liền chạy về phía Lê Tuyết Tương.
Sau đó, Lê Vĩnh Thiên lại nói với Triệu Đình Vũ: “Triệu Đình Vũ, anh phụ trách bảo vệ người của chúng ta, không để cho người của Đao Thần Giáo chạm tới bọn họ.”
“Vâng thưa hộ soái, tôi sẽ bảo vệ tốt bọn họ. Thanh Hắc Long Thôn Nguyệt Đao này tà khí quá nặng, anh phải cẩn thận khi chiến đấu.” Triệu Đình Vũ cũng dặn dò vài câu.
Anh ta rất muốn trợ giúp Lê Vĩnh Thiên một tay, nhưng anh ta cũng biết thanh đao trong tay mình, căn bản không thể chống lại được thanh Hắc Long Thôn Nguyệt Đao, cho nên chỉ có thể để cho Lê Vĩnh Thiên dùng thanh Tiểu Thính Vũ Lâu thần kiếm so tài với thanh Hắc Long Thôn Nguyệt Đao của Cầu Hạn.
Tốt nhất tự anh ta đảm nhiệm việc bảo vệ người nhà, bạn bè của Lê Vĩnh Thiên, không để Lê Vĩnh Thiên phải phân tâm, cũng coi như là trợ giúp to lớn cho Lê Vĩnh Thiên rồi.
Vì thế, Triệu Đình Vũ liền chạy ngay về phía mấy người Lê Tuyết Tương, Chu Nhược Mai, Nguyễn Tú Hằng, Triệu Vũ Ngọc.
Lại Nhi cũng đi về phía mấy người này, sẵn sàng làm tốt công việc bảo vệ người nhà của Lê Vĩnh Thiên.
Đám đệ tử của Đao Thần Giáo vừa rồi thấy tuyệt thế đao pháp của Triệu Đình Vũ, rất nhiều anh em đồng môn đều chết thảm dưới đao của Triệu Đình Vũ, cho nên bây giờ bọn họ đều sợ hãi Triệu Đình Vũ, không dám hành động liều lĩnh.
Mà Cầu Hạn không có ra lệnh cho bọn họ tấn công người nhà của Lê Vĩnh Thiên, cho dù có chết bọn họ cũng không chịu tiến lên.
Cầu Hạn vô cùng tin tưởng bản thân có thể giết chết Lê Vĩnh Thiên, cho nên ông ta cũng không thèm kêu đám đệ tử tấn công người nhà của Lê Vĩnh Thiên làm gì.
Đợi sau khi giết chết Lê Vĩnh Thiên, sau đó diệt khẩu người nhà của anh cũng không muộn.
Lúc này Cầu Hạn dùng toàn bộ nội lực truyền vào thanh đao, sau đó đột ngột chém một đao vào Lê Vĩnh Thiên!
Trong phút chốc, một luồng đao khí bay ra từ Hắc Long Thôn Nguyệt Đao, giống như một con rắn lớn màu đen, há to cái miệng toàn máu me, điên cuồng lao vào Lê Vĩnh Thiên.
Sau một hồi, trận quyết đấu giữa Ma Đao và Thần Kiếm, rốt cuộc cũng đã bắt đầu!
Mấy người Chu Nhược Mai, Lê Tuyết Tương, Nguyễn Tú Hằng vừa nhìn thấy Cầu Hạn ra chiêu, khí thế dồi dào, đao khí hóa thành rắn lớn, tất cả đều vô cùng sợ hãi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!