Hơn nữa, hầu hết những người này đều có trang bị súng hoặc dao trong tay.
Những người này, tất nhiên, không ai khác chính là thành viên của băng Hổ Báo.
Cao Kim Bình đã đích thân đưa toàn bộ lực lượng băng Hổ Báo tới đây tập trung quanh Thung lũng Ngạc Na.
Hôm nay, toàn bộ lực lượng băng Hổ Báo đã xuất đầu lộ diện với quân số không dưới một ngàn người.
Tạ Ngọc Liên cũng đã đưa hàng trăm người từ Trương gia đến đây.
Trong thời gian gần đây, Lê Uy Long đã nhiều lần khiến Trương gia phải hoảng sợ và mất mặt. Bây giờ họ đã có cơ hội chứng kiến kẻ thù bị tra tấn đến chết. Trương gia chắc chắn sẽ không muốn bỏ lỡ nó.
Thung lũng Ngạc Na vốn luôn ảm đạm và đáng sợ này bỗng nhiên lại vô cùng náo nhiệt vào tối nay.
Quy mô cuộc tập kích có thể nói là lớn chưa từng có. Ngay cả trong thời kỳ những năm 1960 – 1970 khi các tù nhân bị xử tử tập thể với quy mô lớn, cũng không hề có nhiều người xem đến vậy.
Để ngăn ai đó rò rỉ ra thông tin về vụ hành quyết bí mật Lê Uy Long, ngay từ đầu Hoàng Minh Yên đã yêu cầu Cao Kim Bình gửi ai đó đến để bảo vệ riêng cho ông ta. Mọi người một khi đã bước vào Thung lũng Ngạc Na sẽ phải tắt hết điện thoại di động và giữ tất cả chúng ở một nơi khác.
Mục đích của việc này là để ngăn những người hiếu kỳ này chụp ảnh, quay video và những thứ tương tự.
Ngoài ra, bọn chúng còn sắp xếp một nhóm nhỏ chịu trách nhiệm lục soát cơ thể để ngăn mọi người mang theo máy ảnh loại nhỏ hay camera giấu kín.
Chỉ cần trong số hơn một ngàn người này có một ai đó đăng các bức ảnh hoặc video lên mạng xã hội, đó sẽ là một rắc rối lớn.
Do đó, Hoàng Minh Yên cần phải duy trì bảo mật nghiêm ngặt, cẩn trọng hết sức để xử tử Lê Uy Long một cách bí mật, nhanh gọn, không để cho anh có cơ hội nhìn thấy ánh sáng Mặt trời vào ngày mai.
Tất cả những người bước vào Thung lũng Ngạc Na, bao gồm cả thủ lĩnh Cao Kim Bình và bà Tạ Ngọc Liên đứng đầu Trương gia, đều phải giao nộp điện thoại di động của họ.
Để đảm bảo công bằng, chính Hoàng Minh Yên khi đến thung lũng Ngạc Na cũng đã chủ động tắt điện thoại di động và giao nó cho một đội ngũ bảo vệ chuyên dụng.
Ngay cả giám đốc Hoàng cũng dẫn đầu trong việc tắt điện thoại và giao nộp nó. Dĩ nhiên, tay sai của ông ta cũng không dám giấu riêng điện thoại đi. Tất cả họ đều tắt điện thoại và trao cho đội bảo vệ.
Để ngăn chặn bất kỳ tai nạn không mong muốn nào xảy ra, Cao Kim Bình cũng bố trí cho nhiều người triển khai phòng thủ trên những ngọn núi xung quanh và tăng cường bảo vệ ở lối vào của Thung lũng Ngạc Na.
Nhìn chung, có thể nói rằng kế hoạch hành động tối nay của bọn chúng rất kỹ lưỡng và chu toàn.
Dày công chuẩn bị như vậy, chính là vì bọn chúng không muốn giết Lê Uy Long chỉ bằng một phát bắn. Mà muốn hành hạ, tra tấn anh từ từ, khiến anh sống không bằng chết, rồi cuối cùng sẽ phải chết trong sợ hãi và đau đớn cùng cực.
Ngay khi Lê Uy Long bị đưa vào Thung lũng này, nhìn thấy cả ngàn người từ Băng Hổ Báo và gia đình họ Trương, anh đã cảm thấy có gì đó không ổn.
Kế hoạch hành động của chúng đã vượt quá trí tưởng tượng của Lê Uy Long! Anh không ngờ chỉ vì muốn giết được anh mà bọn họ phải chuẩn bị kế hoạch công phu như vậy!
Điều này thực sự khiến cho Lê Uy Long, một người luôn mạnh mẽ và bình tĩnh, bỗng cảm thấy lo lắng vô cùng.
Anh không sợ chết, nhưng chuyện lần này còn có liên quan đến tính mạng Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng. Nó đã không còn là vấn đề cá nhân nữa! Nói gì thì nói, anh cũng phải dốc hết sức bảo vệ họ!
Lúc này, Nhược Mai, Tú Hằng và Tường Ninh cũng đã trông thấy rất nhiều người đáng sợ đứng đầy xung quanh, họ bắt đầu run rẩy sợ hãi.
Họ chưa bao giờ phải trải qua một tình huống như vậy? Ai cũng gần như ngất đi vì kinh sợ!
Trong những tiếng reo hò cổ vũ rầm trời, Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng lần lượt bị trói vào một cái cây lớn ở giữa Thung lũng Ngạc Na.
Ba người con gái tuyệt đẹp đã bị trói vào cùng một cây. Trong lòng họ kinh hãi tột độ, tự hỏi Hoàng Minh Yên tại sao lại làm vậy với mình?
Một mình Lê Uy Long cũng bị trói vào thân cây khác.
Sau khi đám chân tay của băng Hổ Báo trói xong bốn người họ vào những cái cây, tiết mục tra tấn Lê Uy Long cũng chính thức bắt đầu.
"Lê Uy Long, chẳng phải mày đã nói sẽ phá hủy Trương gia chúng tao để trả thù cho thằng cha già chết tiệt của mày sao? Thật đáng tiếc! Bây giờ chính mày đã trở thành tù nhân, tao sẽ chống mắt lên xem mày có thể làm gì để tiêu diệt Trương gia tao đây?!" Một người trong gia đình họ Trương đứng gần đó hét lớn, cố gắng làm nhục Lê Uy Long.
"Haha, thằng khốn này đã trở thành tù nhân, đến mạng nó còn chẳng giữ được thì làm sao có thể phá hủy Trương gia mấy người chứ?" Cao Kim Bình vừa nói vừa cười lớn.
"Lê Uy Long chó chết, là tao đã giết bố mày đấy! Mày làm gì được tao nào? Bây giờ mày đã nằm trong tay chúng tao rồi!? Haha...." Trương Minh Trí cũng đắc ý vênh váo vào lúc này.
"Lê Uy Long, ngươi dám chạy đến nhà họ Trương ngày hôm đó và công khai phế tự con trai ta. Tối nay, ta sẽ từ từ tra tấn ngươi, khiến ngươi sống không bằng chết!!" Phan Hoài Lan thấy Lê Uy Long bị trói chặt và tay vẫn đeo cùm sắt thì không còn e sợ anh nữa, vênh mặt hớn hở nói.
"Thằng khốn nạn, mày đã giết rất nhiều anh em của băng Hổ Báo, tối nay, tao sẽ bắt mày nợ máu phải trả bằng máu!!" Lưu Bảo Thục cũng có mặt và nói thêm vào với vẻ giận dữ.
....................
Lê Uy Long im lặng nhìn những kẻ thù này dương dương tự đắc, không hề bác bỏ lời chúng, anh sẽ để chúng được kiêu ngạo thêm một lúc nữa.
Lúc này anh đang âm thầm chờ đợi, đợi sư đoàn của sĩ quan Lưu xông đến. Trước khi họ đến đây, tốt nhất không nên manh động mà chọc giận bọn chúng. Điều đó chỉ khiến chúng tăng máu não và nhanh chóng đẩy anh vào chỗ chết thôi. Lúc này, tốt hơn hết là hãy yên lặng chịu đựng.
Anh liếc nhìn xung quanh một cách cẩn thận và thấy Cao Kim Bình, thủ lĩnh cao nhất của băng Hổ Báo, cùng với Võ Trung Hiếu và bốn thủ lĩnh khu vực của băng đảng đó đều có mặt.
Tất cả các thành viên Trương gia cũng đã đến. Tạ Ngọc Liên, Trương Minh Nghị, Phan Hoài Lan và Trương Minh Trí đều có mặt, và thậm chí cả tay sai của Trương Minh Trí, người có liên quan đến vụ giết cha anh, Trương Minh Phú, cũng đang ở đây.
Nếu sư đoàn chiến đấu của Lưu Bảo Kim có thể đến kịp lúc, họ có thể giết tất cả chúng chỉ trong một phút!
.................
Sau khi vội vã trở lại Sở cảnh sát thành phố, Ánh Hạ đã hỏi các đồng nghiệp của mình và biết rằng Lê Uy Long và những người khác đã không hề được đưa đến đây!
Các đồng nghiệp của cô thậm chí còn không biết gì về vụ bắt giữ Lê Uy Long của giám đốc Hoàng!
Trong lòng Ánh Hạ cảm thấy rất kỳ lạ. Tính thời gian nếu giám đốc Hoàng đến bắt Lê Uy Long, Chu Nhược Mai và những người khác ở bệnh viện, sau đó quay trở lại sở cảnh sát thì đáng lẽ ra họ đã đến đây từ lâu rồi. Hẳn là có chuyện gì đó đã xảy ra!
Sau khi chờ đợi thêm vài phút, Ánh Hạ vẫn không nghe được chút tin tức nào về việc Lê Uy Long được đưa về Sở cảnh sát, một linh cảm đáng ngại dần xuất hiện trong đầu cô.
Trước giờ, Hoàng Minh Yên luôn hành động bí mật, việc gì liên quan đến ông ta cũng chỉ có mình ông ta biết. Hơn nữa, lần này ông ta không chỉ bắt Lê Uy Long mà còn bắt giữ cả Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng nữa.
Sự việc bất thường này khiến Ánh Hạ lo lắng rằng Hoàng Minh Yên bắt người đi là vì có mục đích khác.
Cô từ lâu đã nghi ngờ ông ta có quan hệ bất chính với băng Hổ Báo, Trương gia và nhiều thế lực lớn khác trong thành phố, tuy nhiên cô không thể tìm thấy bằng chứng cho nghi vấn này.
Hơn nữa, Ánh Hạ cũng nghi ngờ rằng trong vụ án của Dương Văn Đoàn, Hoàng Minh Yên cũng có liên quan, có thể ông ta đã thực hiện một số thủ đoạn để phá hủy các bằng chứng, giúp gia đình họ Trương và băng Hổ Báo thoát tội.
Qủa thực Lê Uy Long gần đây đã có hiềm khích với băng Hổ Báo và Trương gia, cô nghe nói anh ta đã đe dọa sẽ tiêu diệt hai thế lực này để trả thù cho người cha đã chết của mình.
Bây giờ Lê Uy Long lại đột nhiên bị bắt và hiện không rõ tung tích, có khi nào Hoàng Minh Yên đã bắt anh ta để giao nộp cho người của băng Hổ Báo hay Trương gia không?
Càng nghĩ, Ánh Hạ càng cảm thấy lập luận của mình thêm phần chắc chắc!
Là đội trưởng của đội điều tra, khả năng suy luận của cô dĩ nhiên xuất chúng hơn người thường.
Lê Uy Long đã từng chặn đạn cho Ánh Hạ và cứu mạng cô nhiều lần, anh ấy là ân nhân của cô. Hiện giờ nguy cơ cao là anh đang gặp nạn, cô chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Vì vậy, Ánh Hạ ngay lập tức đến phòng giám sát và kiểm tra các camera an ninh cũng như các tác vụ di chuyển trong ngày từ văn phòng Hoàng Minh Yên.
Cô đã nắm rõ khoảng thời gian Hoàng Minh Yên đưa Lê Uy Long, Chu Nhược Mai và những người khác từ bệnh viện đi.
Nhờ đó, cô có thể dễ dàng tìm thấy tuyến đường mà đoàn xe của ông ta đi qua.