Tuy nhiên, Chu Nhược Mai không biết mối quan hệ này, vì vậy cô nhờ Ngô Tường Ninh đợi ở cửa để tạo cho Lê Uy Long một bất ngờ nho nhỏ giúp tinh thần anh phấn chấn hơn.
"Cảm ơn cô Tường Ninh đã đến thăm tôi. Tôi đã ổn hơn rất nhiều rồi. Chắc sẽ được xuất viện sau vài ngày nữa." Lê Uy Long cũng phải nói một cách lịch sự.
"Không có gì. Anh khách sáo quá rồi. Tôi với Nhược Mai là đồng nghiệp, nghe tin anh bị thương vì vậy tôi đến thăm anh." Ngô Tường Ninh nói.
"À, Uy Long. Không phải anh nói rằng ngày mai anh sẽ tổ chức một lễ phúng điếu cho cha sao? Bây giờ chân anh bị thương thế này, hay là chúng ta lùi ngày tổ chức lại nhé. Để đến khi anh hồi phục hoàn toàn thì tổ chức cũng chưa muộn, phải không?"
Chu Nhược Mai nhớ rằng ngày mai là ngày mà Lê Uy Long nói sẽ tổ chức buổi lễ, vì vậy cô thuyết phục.
"Không thể hoãn lại được. Tôi đã gọi cho vài người bạn ở xa nên lễ phúng điếu ngày mai vẫn phải được tiến hành như dự kiến." Lê Uy Long nói.
"Nhưng vết thương ở chân của anh vẫn chưa lành, làm sao có thể làm được?" Chu Nhược Mai lo lắng.
"Không sao. Đây chỉ là một vết thương nhỏ. Không hề hấn gì đâu. Ngày mai tôi vẫn sẽ tham gia bình thường." Lê Uy Long quả quyết.
Ngày đã được ấn định và cung đã giương tên. Ngay cả khi vết thương của anh chưa khỏi hoàn toàn, lễ phúng điếu vào ngày mai vẫn phải được thực hiện theo đúng kế hoạch. Kẻ thù giết cha anh sẽ phải đền mạng. Anh không muốn đợi thêm nữa.
Lúc này, đột nhiên có nhiều bước chân vội vã ngoài hành lang.
Tất cả mọi người sợ hãi đứng dạt sang một bên.
Rồi một nhóm cảnh sát mang theo đầy đủ súng ống xộc thẳng vào phòng của Lê Uy Long.
Chu Nhược Mai, Nguyễn Tú Hằng và Ngô Tường Ninh ngây người tại chỗ!
Lê Uy Long nhìn họ, thầm nhủ, cuối cùng những người cần đến cũng đã đến!
"Đứng im! Không được di chuyển!"
"Không được di chuyển!"
Ngay khi xộc vào phòng, nhóm cảnh sát chĩa thẳng súng vào Lê Uy Long.
Tất nhiên Lê Uy Long sẽ không di chuyển dưới nhiều họng súng như thế. Anh không muốn bị buộc thêm tội chống người thi hành công vụ!
Vả lại anh cũng đang chờ bọn họ! Sẵn sàng chờ bọn họ!
Thấy Lê Uy Long đứng im, họ tra còng vào tay anh ngay lập tức .
"Các anh làm gì vậy?" Chu Nhược Mai lo lắng kêu lên.
"Lê Uy Long, anh đã bị bắt vì đã giết rất nhiều người!" Lúc này, Hoàng Minh Yên từ bên ngoài bước vào và nói.
Khi Chu Nhược Mai thấy rằng ngay cả Giám đốc công an Thành phố cũng đến đây để bắt Uy Long, cô cảm thấy bầu trời như sụp đổ!
Điều cô lo lắng nhất đã xảy ra! Lê Uy Long bị bắt vì giết quá nhiều người!
"Nhưng bây giờ anh ấy đang bị thương ở chân, vì vậy anh ấy không thể đi cùng các anh được!"
Chu Nhược Mai muốn cầu xin cho Lê Uy Long, nhưng cô không biết phải nói gì, đành vin vào cớ anh đang bị thương ở chân và nằm trong bệnh viện.
"Bị thương thì sao? Chẳng lẽ chúng tôi nên chờ đợi anh ta bình phục rồi bỏ trốn ngay trước mắt chúng tôi sao?" Hoàng Minh Yên nói với một tiếng khịt mũi lạnh lùng.
"Nhược Mai, em không phải lo lắng cho tôi. Tôi sẽ ổn." Lê Uy Long an ủi khi nhìn thấy Chu Nhược Mai đau lòng và sợ hãi.
Nhưng đúng lúc này, Hoàng Minh Yên liếc nhìn Chu Nhược Mai sau đó nhìn sang Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng, ông ta nói tiếp: "Những người phụ nữ này bị nghi ngờ chứa chấp tội phạm. Các anh đưa cả họ đi!"
"Rõ!"
Ngay lập tức vài cảnh sát tiến tới còng tay Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng!
Cả ba người phụ nữ hoàn toàn bối rối. Họ không hiểu sao lại bị gán một tội danh nặng nề như vậy.
Lê Uy Long đột nhiên cảm thấy tức giận. Anh không ngờ rằng Hoàng Minh Yên thậm chí còn buộc tội đồng phạm cho Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng! Chúng chuẩn bị bắt cả họ đi!
Tuy nhiên, Lê Uy Long chắc chắn sư đoàn do Lưu Bảo Kim sẽ nhanh chóng tiến vào thành phố giải cứu cho anh, Chu Nhược Mai và những người khác, vì vậy anh không muốn đôi co gì ở đây với nhóm người này nữa.
Tay Hoàng Minh Yên cũng thực sự to gan, dám bắt cả vợ anh. Vậy hãy để ông ta kiêu ngạo một lúc, ngày chết của ông ta cũng sẽ sớm đến mà thôi!
Hai cảnh sát mang đến nhiều xích và những thanh sắt dài để cùm cả tay và chân của Lê Uy Long lại. Chúng e sợ sức mạnh của anh nên dùng đến cả những hình thức gông cùm đặc biệt để áp đặt vào tên tội phạm đặc biệt này.
Lê Uy Long vừa mới bị thương ở chân phải, vết thương cũ trên cánh tay phải cũng còn chưa lành hẳn bây giờ lại bị cùm lại bởi những cây sắt, anh thực sự có mọc thêm cánh cũng không thể thoát ra được.
"Dẫn đi!" Hoàng Minh Yên lập tức ra lệnh khi thấy Lê Uy Long đã bị xích xong xuôi.
Vậy là ngay lập tức đám cảnh sát hộ tống Lê Uy Long, Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng ra khỏi phòng bệnh.
Việc đích thân Hoàng Minh Yên, Giám đốc công an thành phố, đưa cảnh sát mang theo súng đạn vào bệnh viện đã thu hút sự chú ý của nhiều người.
Khi Lê Uy Long, Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Thu Hằng bị đưa ra ngoài, hành lang đã chật cứng người xem.
"Hãy nhìn xem, đó không phải là chú rể nổi tiếng Lê Uy Long sao?"
"Ơ, không phải là Lê Uy Long này đã hỗ trợ đội điều tra quét sạch hơn hai trăm tên tội phạm ở thung lũng Ngạc Khuông tối qua đây sao? Làm sao họ lại bắt anh ta nhỉ?"
"Đúng rồi! Lần trước nữ y tá bị tù nhân uy hiếp trong bệnh viện này cũng được chính anh ta giải cứu. Làm sao một người dũng cảm như vậy lại có thể bị bắt?"
"Có thể là do anh ta liên quan tới quá nhiều vụ giết người. Dù kẻ bị giết là kẻ xấu hay người tốt thì anh ta cũng không phải là cảnh sát, anh ta không có quyền giết người như vậy."
"Cả Giám đốc công an Thành phố cũng trực tiếp chỉ đạo vụ bắt bớ này. Có vẻ vấn đề nghiêm trọng lắm đây!"
"Nhìn kìa! Chẳng phải kia là cô Chu Nhược Mai, hoa khôi số một của thành phố, vợ của Lê Uy Long sao? Cô ta liên quan gì mà cũng bị bắt nhỉ?"
"Ai biết được, có thể cô ta là đồng phạm!"
"Tôi không ngờ rằng ngay cả người đẹp số một ở thành phố Quốc Hòa cũng vi phạm pháp luật."
"Mẹ kiếp! Ngay cả Ngô Tường Ninh, tổng giám đốc của Tập đoàn DG, cũng bị bắt! Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"
"Có lẽ cô ta có liên quan. Bởi vì Chu Nhược Mai làm việc cho Tập đoàn DG."
"Ngay cả cô bạn gái thân nhất của Chu Nhược Mai, Nguyễn Tú Hằng, cũng bị bắt!"
"Trời đất! Họ đã phạm tội gì?"
...
Họ xầm xì và chỉ trỏ…
Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Thu Hằng chưa từng bị chỉ trích, xoi mói, đồn đoán bởi nhiều người như thế. Ba người phụ nữ vô cùng xấu hổ!
Họ đều là những công dân chính trực và ngay thẳng. Từ nhỏ tới lớn họ chưa bao giờ bị còng tay và hộ tống ra ngoài bởi một cảnh sát như lúc này.
Điều này thực sự ảnh hưởng nặng nề tới hình ảnh của họ. Họ còn mặt mũi nào nhìn ai sau này được nữa! Thật là thảm họa!
Ngay cả Ngô Tường Ninh, người luôn tin tưởng vào Lê Uy Long, và biết nhiều điều bí mật về Lê Uy Long nhất cũng không tin rằng lần này anh ta có thể thoát ra và giải cứu mình. Cô không ngờ rằng chỉ đến thăm Lê Uy Long mà cũng bị họ bắt!
Ở bên kia Lê Uy Long trông vẫn thật bình tĩnh.
Lúc này, Bích Loan đang làm ca đêm, vội vã đi qua.
Nhìn thấy Lê Uy Long, người anh hùng vĩ đại trong trái tim cô, bị hai cảnh sát áp tải bên cạnh, không chỉ bị còng tay mà còn bị cùm bởi những thanh sắt dày, cô bị sốc ngay lập tức! Cô không thể tin vào mắt mình!
Lê Uy Long đã nói với cô rằng nếu anh bị cảnh sát bắt cô cần giúp anh gọi cho Thiên Thành để được giúp đỡ. Thật bất ngờ, chuyện này thực sự đã xảy ra!
Hay là anh đã phạm một tội ác nào đó vô cùng kinh khủng, biết trước sẽ bị bắt nên mới dặn dò trước cô như thế?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!