Bởi vì cô cũng sợ Diệp Thu vì giúp mình mà đi in chi phiếu giả.
Như thế lại làm liên lụy tới Diệp Thu, lương tâm cô sẽ áy náy! “Không sao!”
Diệp Thu cười với Hà Tình Tình một cái, sau đó nhìn Lý Soái, bình thản nói: “Không cần đâu, tìm tài vụ đến kiểm chứng đi. Nếu tờ chi phiếu này là giả, tôi lập tức sẽ rời đi. Nhưng nếu như là thật, anh bắt buộc phải xin lỗi Hà Tĩnh Tình, đồng thời chuyển cô ấy lên làm chính thức!”
“Tôi thấy cậu chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ, đi, bên cạnh chính là bộ phận tài vụ, bây giờ chúng ta đi kiểm chứng thật giả!”
Lý Soái trừng mắt nhìn Diệp Thu, sau đó cầm tờ chi phiếu đi sang bộ phận tài vụ bên cạnh.
“Diệp Thu, rốt cuộc tờ chi phiếu kia có phải là thật không?”
Hà Tình Tình nhìn Diệp Thu, gương mặt lo lắng hỏi.
“Có phải là thật hay không, tài vụ kiểm tra là biết, đi thôi!”
Diệp Thu mỉm cười, lập tức đi sang bộ phận tài vụ.
Hà Tình Tình nhíu mày, chỉ có thể đi theo.
Còn những người còn lại của bộ phận kinh doanh đều muốn xem náo nhiệt, nhốn nháo đi theo sau.
Cứ thế, một đoàn người đi tới bộ phận tài vụ.
Lý Soái trực tiếp tìm đến một người tài vụ mà mình quen, đưa tấm chi phiếu qua, rồi nói: “Tài vụ Trương, anh nhìn giúp tôi xem tấm chi phiếu này có phải là thật không!”
Nói xong.
Lý Soái quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Thu và Hà Tình Tình, thầm cười lạnh nói: Hừ, đối cẩu nam nữ các người, định cầm tờ chi phiếu giả lừa ông, một chút cửa cũng không có đâu, chỉ cần tài vụ kiểm tra ra từ chi phiếu này là giả, ông đây nhất định khiến cho hai người cùng cút xéo! Thế nhưng, vào lúc này.
Chỉ nghe thấy tài vụ Trương cười nói: “Quản lý Lý, tờ chi phiếu này là thật, được đấy nhở, đến cả tiền nợ của công ty Khải Long bộ phận các ông cũng đòi được, ai làm vậy?
Đây là lập công lớn đấy!”
Lời này vừa nói ra.
Cả người Lý Soái run lên, suýt nữa thì đứng không vững mà ngã trên mặt đất.
Còn Hà Tĩnh Tình và mọi người ở bộ phận kinh doanh đi sang cùng cũng sợ ngây người.
Giờ phút này.
Tất cả bọn họ đều nhìn về phía Diệp Thu, trên mặt đầy kinh ngạc.
Từ chi phiếu này là thật. Thế cũng có nghĩa là Diệp Thu đã làm được thật rồi. Anh thật sự đã đòi được tiền nợ của công ty Khải Long về! Điều này làm cho bọn họ cảm thấy cực kỳ kỳ diệu! “Tài vụ Trương, anh xác định không nhìn nhầm chứ?”
Lý Soái vẫn chưa từ bỏ, lại hỏi lại.
“Quản lý Lý, tôi làm tài vụ ít nhất cũng được mười năm rồi, một tờ chi phiếu thì chưa nhìn nhầm được. Tấm chi phiếu này, có thể cầm tới ngân hàng rút ra bất cứ lúc nào!”
Tài vụ Trương mỉm cười nói.
Nghe được câu này.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!