Nhưng chỉ một giây sau.
Toàn bộ mọi người trong hội trường đều sợ đến ngây người.
Bởi vì.
Cảnh tượng giống như lúc nãy Diệp Thu cùng Hắc Hổ lại xuất hiện.
Diệp Thu vẫn đứng tại chỗ, không nhúc nhích! Ngoại trừ quần áo bị đánh trúng có hơi nhăn nhúm ra.
Vẻ mặt của Diệp Thu cũng không hề có chút biến hóa nhỏ nào cả.
Điều này khiến cho tất cả mọi người đều khiếp sợ.
Nên biết rằng.
Đây chính là đòn liên hiệp giữa Tông Hùng cùng Đại sư Vàng.
Cho dù là một bức tường thì khi bị trúng đòn đánh này của bọn họ, cũng sẽ phải sụp đổ thôi.
Nhưng mà.
Một người bằng xương bằng thịt như Diệp Thu, lại không hề hấn gì cả.
Còn có thể biến thái hơi nữa không đấy!
Tông Hùng cùng Đại sư Vàng có vẻ như bị kinh sợ.
Hai người bọn họ nhìn chằm chằm vào Diệp Thu, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
"Hai anh đã hết sức chưa đấy? Chưa đã ghiền thì có thể tiếp tục cù lét gãi ngứa cho tôi nào!"
Khóe miệng Diệp Thu hơi cong lên, vẻ mặt đầy đùa cợt nhìn hai người bọn họ.
Nghe thấy những lời này.
Tông Hùng cùng Đại sư Vàng sắc mặt lập tức trở nên u ám.
Điều này quả thực quả nhục nhã mà! Hai người bọn họ đã xưng bá ở đấu trường quyền anh ngầm này rất lâu rồi, cho tới bây giờ vẫn chưa từng bị sỉ nhục như vậy!
Trong lúc nhất thời.
Tông Hùng cùng Đại sư Vàng đều nhìn chằm chằm về phía Diệp Thu, như sắp phun ra lửa vậy.
Hai người bọn họ cũng không trì hoãn nữa, trực tiếp điều động khí lực toàn thân, công kích về phía Diệp Thu.
"Ầm ầm!"
Hai người bọn họ lại huy động toàn lực ra đòn đánh vào người Diệp Thu một lần nữa.
Tuy nhiên,
Diệp Thu vẫn đứng đó không nhúc nhích, không hề tổn hại gì cả, có vẻ như không bị ảnh hưởng dù chỉ một chút.
Chuyện này làm cho biểu tình trên mặt bọn họ giống như nhìn thấy quỷ vậy.
"Tôi không tin!"
Tông Hùng cắn răng, trực tiếp tận lực tấn công về phía Diệp Thu.
Đại sư Vàng đi vòng qua sau lưng Diệp Thu, giống như điên cuồng mà công kích vậy.
Hai người bọn họ hết chiều này đến chiều khác, đều phát huy toàn lực! Cứ như vậy.
Ước chừng qua năm phút.
Tông Hùng cùng Đại sư Vàng đã đánh đến mệt đến bất động.
Dù sao mỗi chiêu bọn họ tung ra đều dùng toàn lực, cực kỳ tốn sức.
Cho dù hai người có là đấu sĩ chuyên nghiệp, cũng không thể chịu đựng nổi.
Thế nên bọn họ không thể không dừng lại, khom người, thở hổn hển.
Mà nhìn lại Diệp Thu.
Sau trận đánh cuồng bạo của hai người kia.
Anh vẫn như cũ, bình yên vô sự! Ai nấy ở đây đều chỉ biết ngu người nhìn.
Con mẹ nó cũng quá biến thái đi mà! Có còn là người không vậy hả.
Cho dù là sắt thép, cũng không đến mức như vậy.
Khoa trương nhất là, Diệp Thu không chỉ có năng lực phòng ngự biến thái, mà sức lực còn cực kỳ mạnh bạo nữa.
Nhất định là một xe tăng hình người mà! Thế này còn đánh làm sao đây?
Nắm đầu đánh sao?
Nghĩ đến đây.
Tất cả mọi người đều như hít phải khí lạnh.
"Mày... mày rốt cuộc là quái vật gì vậy. Tạo đánh đến đau cả tay mà may lại không hề hấn gì
cả?"
Tông Hùng thở hổn hển, vẫy vẫy hai tay vì điên cuồng công kích Diệp Thu mà đã đỏ bừng lên, sắc mặt khó coi hỏi.
"Ông già đây sống lâu như vậy, nhưng vẫn chưa từng gặp người nào có năng lực phòng ngự mạnh như cậu, hôm nay ông già đây phục!"
Đại sư Vàng lắc đầu, cười khổ nói.
"Nếu hai người đã đánh mệt, vậy thì tới lượt tôi ra tay!"
Khóe miệng Diệp Thu hơi cong lên, mặt đầy vẻ đùa cợt nói.
"A?"
Đại sư Vàng cùng Tông Hùng mặt mũi biến sắc, vội vàng đồng thanh mở miệng, nói: "Chúng tôi đầu hàng cũng không được sao?"
"Không được!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!