Lần này.
Hắc La trực tiếp dùng một loại mã độc được thiết kế để chuyên phá vỡ tường lửa! Không nên coi thường nó.
Loại mã độc này tương đối lợi hại.
Đừng nói là tường lửa cơ sở của máy tính.
Mà ngay cả tường lửa do các đại thần máy tính xây dựng nên, nếu gặp phải con virus này cũng xem như vô dụng.
Chắc chắn.
Lần này Hắc La định sử dụng nó thật.
Đương nhiên cũng không có vấn đề gì cả.
Cô ta được xếp hạng 1 trên bảng xếp hạng hacker của tỉnh Thiên Nam.
Máy tính xách tay mà cô ta sử dụng là loại máy với các trang thiết bị đã được đặc biệt cải tiến
Giờ khắc này, chỉ cần tấn công vào tường lửa cơ sở của một máy tính thông thường.
Huống chi, đối thủ còn là một tên gà mờ chưa rành về máy tính, dùng kỹ năng gõ chữ từng ngón một.
Nếu bây giờ vẫn không thể phá vỡ được thì không còn lời nào để nói cả.
Thật sự quá mất mặt! Lòng tự trọng của Hắc La không cho phép điều này xảy ra.
Bây giờ cô ta rơi vào tình thế bắt buộc rồi! Dù thế nào cũng phải vỡ được tường lửa của Diệp Thu, làm cho máy tính của Diệp Thu bị tê liệt!
"Lần này, để tôi sẽ xem anh lấy cái gì để phòng vệ!"
Khóe miệng Hắc La nhếch lên một nụ cười tự tin, liên tiếp nhấn phím cách hai lần.
Virus chuyên dụng để phá vỡ tường lửa của máy tính được hoàn thành xong.
Ngay sau đó, không nhiều lời, Hắc La nhấn phím Enter, thả virus phóng đến tường lửa máy tính của Diệp Thu! Nói là một loại virus.
Trên thực tế, nó vẫn là một chuỗi mật mã dữ liệu.
Chỉ có điều, đây cũng không phải là mã dữ liệu thông thường, mà nó có tính công kích vô cùng mạnh mẽ.
Đối với máy tính thông thường như vậy, một khi dữ liệu này được cấy vào, sẽ ngay lập tức bị sụp đổ chết máy ngay.
Cho nên có thể nói.
Giờ phút này Hắc La nắm chắc mười phần, có thể tóm được tường lửa máy tính của Diệp Thu!
Tuy nhiên đối với lần này.
Diệp Thu lại không quan tâm chút nào cả, cả người anh dựa vào lưng ghế, lấy điếu thuốc ra châm lửa ngậm lên miệng. Nhẹ nhàng hít vào rồi phả khói thuốc ra.
Thậm chí ánh mắt của anh từ đầu đến cuối còn không nhìn vào màn hình máy tính.
Cứ như thể anh không hề để tâm đến đòn tấn công của Hắc La vậy.
Theo lý mà nói.
Bây giờ là thời điểm nguy cấp để chiến đấu với cao thủ máy tính Hắc La này.
Vào lúc này anh nên theo dõi sát sao máy tính của mình, sửa các lỗ hổng của tường lửa kịp thời, điều chỉnh để ngăn ngừa sự công phá của Hắc La mới đúng.
Nhưng mà.
Diệp Thu lại không hề cảm thấy khẩn trương chút nào cả, anh thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra.
Hắc La thấy vậy, cũng vô cùng choáng váng.
Theo cô ta thấy.
Diệp Thu bình tĩnh tự nhiên như vậy.
Chỉ có thể xảy ra hai khả năng.
Một là, anh ta hoàn toàn tin tưởng vào tường lửa máy tính của mình.
Hai là, anh ta thực sự là một tay mơ, hoàn toàn không biết sức mạnh của con virus này đáng sợ đến thế nào.
Chính là vì không biết nên mới không sợ hãi, bình thản như vậy.
Nghĩ đến đây.
Khóe miệng Hắc La cong lên một nụ cười khinh thường.
Cô ta đương nhiên sẽ không cho rằng sẽ rơi vào loại khả năng thứ nhất.
Dù sao tường lửa máy tính của Diệp Thu, chỉ là nền tảng tường lửa cơ sở ban đầu mà thôi, cực kỳ rác rưởi.
Diệp Thu có vẻ tự tin, nhưng anh ta dựa vào đâu để tự tin cơ chứ?
Vì vậy, theo Hắc La thấy, Diệp Thu nhất định không biết sức mạnh mã độc của cô ta, cho nên mới không sợ hãi như vậy.
Điều này càng làm cho vẻ châm chọc trong mắt của Hắc La nhìn về phía Diệp Thu càng tăng lên, trong lòng cô ta cười lạnh nói: Chuẩn bị run rẩy đi, đồ cặn bã, ngay lập tức anh sẽ biết ở trong thế giới máy tính, mình nhỏ bé ra sao. Hôm nay tôi sẽ để cho anh nhìn thật kỹ sức tàn phá virus của tôi kinh khủng nhường nào!
Mà ngay lúc đó.
Virus do Hắc La phát ra đã phóng tới trước tường lửa máy tính của Diệp Thu, ngay sau đó đâm thẳng vào, mở ra chế độ phá hoại của nó.
Trong suy nghĩ của Hắc La, chuyện này chắc hẳn là một quá trình dễ như chơi thôi.
Tường lửa của Diệp Thu căn bản không thể có năng lực chống đỡ được.
Tuy nhiên, khoảnh khắc tiếp theo.
Cả người Hắc La lại hoàn toàn ngẩn ra.
Bởi vì con virus của cô ta sau khi đánh trúng tường lửa của Diệp Thu.
Tường lửa của Diệp Thu vẫn nguyên vẹn như cũ, vững vàng như núi Thái Sơn vậy.
Bất kể dù có bị virus tấn công thế nào, bức tường lửa của Diệp Thu vẫn không hề bị tổn hại chút nào cả.
Ngay sau đó.
Tường lửa của Diệp Thu thậm chí còn phát động phản kích, trực tiếp tiêu diệt virus kia ngay tại chỗ!
Cảnh tượng này.
Có thể nói là hoàn toàn làm cho Hắc La chết lặng, trên mặt hiền đầy vẻ khiếp sợ.
Chuyện gì vậy?
Tường lửa cũng có thể diệt virus sao?
Nên biết rằng, tường lửa giống như một tấm lá chắn vậy, chỉ đơn thuần đóng vai trò bảo vệ, chứ không có chức năng tiêu diệt mã độc.
Nếu không người ta còn cài đặt phần mềm diệt virus trên máy tính làm gì chứ?
Đương nhiên.
Nếu là một bức tường lửa, thì bức tường lửa đặc biệt này được một vài đại thần máy tính tự tạo ra, có chức năng diệt virus cũng không sao cả.
Nhưng bức tường lửa hiện tại này, chỉ là một bức tường lửa cơ sở ban đầu của máy tính thôi mà.
Không nói đến chuyện không thể xâm phạm được, mà nó còn có chức năng diệt virus nữa! Còn điều gì quái dị hơn thế nữa không cơ chứ! Không đúng! Hoàn toàn không hợp lý.
Tường lửa cơ sở ban đầu của một máy tính bình thường chắc chắn không phải như thế này!
Nghĩ đến đây.
Hắc La hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh, sau đó cẩn thận nhìn chằm chằm vào bức tường lửa của Diệp Thu.
Cẩn thận nghiên cứu lại một lần nữa.
Hắc La lại tiếp tục kinh hãi.
Bởi vì cô ta phát hiện ra, lúc nãy cô ta đã nhìn nhầm.
Tường lửa máy tính của Diệp Thu không phải là nền tảng tường lửa ban đầu của máy tính.
Chính xác mà nói, chẳng qua là có bề ngoài giống như bức tường lửa cơ sở ban đầu thôi, nhưng bên trong lại có điều đặc biệt! Kể cả số liệu, hay cách thức hoạt động đều hoàn toàn khác! Như vậy thì không phải có gì bất ngờ xảy ra cả.
Diệp Thu đã nâng cấp và sửa đổi tường lửa cơ bản của máy tính! Làm cho tường lửa kia mặc dù vẫn giữ nguyên vẻ ngoài ban đầu, nhưng hiệu quả thực tế của nó lại được nâng cấp hơn rất nhiều!
Nghĩ đến đây.
Trong lòng Hắc La vô cùng thán phục.
Xem ra Diệp Thu này cũng là cao thủ! Vẻn vẹn chỉ dựa vào tường lửa nguyên bản mà có thể nâng cấp cùng sửa đổi, làm cho nó có thể biến hóa long trời lở đất. Không những trở thành một tường lửa bất khả xâm phạm, mà còn có chức năng chống virus nữa chứ.
Đây không phải là điều mà người bình thường có thể làm được! Lần này, ngược lại là cô ta đã đánh giá thấp đối thủ, cho nên mới thất bại liên tiếp hai lần!
Suy nghĩ về điều này.
Hắc La không những không nổi giận, mà còn trở nên hưng phấn.
Cô ta là một cô gái hacker nhỏ vô cùng hiếu chiến.
Tất nhiên, hiếu chiến, chỉ ở trên thế giới mạng thôi.
Từ khi xuất hiện cho đến nay, cô ta trên căn bản đã lấy tâm thế của một nhà vô địch, càn quét thế giới mạng.
Dù là hacker có mạnh đến đâu thì cũng sẽ bị cô ta đánh bại.
Ngoại trừ một lần hai năm trước.
Hắc La bị bại trận trước một hacker thần bí có tên là "Mười tám lần một đêm".
Nhưng sau đó, "Mười tám lần một đêm" lại biệt tăm biệt tích.
Bất kể Hắc La có lần theo địa chỉ IP như thế nào, cô ta cũng không thể tìm lại được người này.
Mặc dù cô ta rất muốn biết kẻ đã đánh bại cô ta đến cuối cùng là ai.
Nhưng cô ta từ đầu đến cuối không có cách nào tìm được cả.
Mà kể từ đó, Hắc La cũng khó tìm được đối thủ. Một đường tiến tới, Thần cản diệt Thần, Phật cản giết Phật, cứ thế vọt lên vị trí đứng đầu bảng xếp hạng hacker của tỉnh Thiên Nam bây giờ.
Như người xưa đã nói, người tài giỏi thường người cô đơn.
Hắc La đứng ở vị trí đầu bảng, vẫn luôn muốn tìm được một đối thủ ngang tài ngang sức để so tài.
Tuy nhiên, khi những người khác nghe đến tên Hắc La, bọn họ liền sợ hãi bỏ chạy, không dám đối đầu với cô ta.
Hơn nữa có lẽ đối thủ quá yếu không kích thích được ý chí chiến đấu của cô ta.
Điều này làm cho cô ta vô cùng buồn chán và cô đơn, cô ta vẫn luôn muốn tìm một đối thủ ngang tầm để so tài.
Mà hôm nay, người có thể kích thích ý chí chiến đấu của cô ta, cuối cùng đã xuất hiện! Không còn nghi ngờ gì nữa.
Đó chính là Diệp Thu.