Chương 517: Bắt đầu đấu giá
Bồng Lai Tiên Tông và Ma Kha giáo cũng nhận được tin.
Chưởng giáo Bồng Lai Tiên Tông bắt đầu ra lệnh cho cấp dưới nhất định phải lấy được quyền làm nhà phân phối máy truyền ảnh.
Cho nên bọn họ phái 5 đại Uẩn Thần đi, ai không biết còn tưởng bọn họ chuẩn bị đi đánh nhau.
Thế tôn của Ma Kha Giáo ngồi trên cao: “Vật này có tác dụng lớn, có thể ghi lại hình ảnh truyền đạo, để các đệ tử trong môn quan sát”.
“Vâng, Thế tôn!”
Nhóm Bồ Tát La Hán đồng loạt gật đầu.
Sau đó Pháp Quy dẫn bốn Tứ Đệ, mười La Hán bay đến Nạp Hải Tông!
Biển Vô Ngần hàng nghìn tỉ dặm bị Nạp Hải Tông xáo trộn, sôi nổi như trẩy hội, kinh động đến cả Thất Bảo Trai!
Sau khi chưởng quầy ở chi nhánh biển Vô Ngần biết tin này thì cực kỳ kinh ngạc: “Thất Bảo Trai của chúng ta có con đường tiêu thụ mạnh mẽ nhất, cho chúng ta làm nhà phân phối là thích hợp nhất! Sai người chuẩn bị tiền đi, cho dù thế nào cũng phải lấy được quyền làm nhà phân phối!”
Vạn Bảo Các đối đầu với Thất Bảo Trai: Bọn tôi chết hết rồi chắc? Quyền làm nhà phân phối này là của chúng tôi mới đúng!
Vạn Bảo Các cũng là thương hội mạnh số một số hai, năng lực chỉ thua Thất Bảo Trai một chút, nhưng bọn họ không hề thừa nhận!
Chức năng mạnh mẽ của máy truyền ảnh, khối bánh ngọt ngon lành như vậy, ai mà không muốn nếm thử?
Vì hình tượng nên Trần Dương đưa đảo Thiên Lang lên không trung.
Các loại núi tiên bồng bềnh, chim hạc bay vờn quanh, linh khí đạt đến mức cao nhất.
Các loại suối phun bất chấp mọi thời tiết.
Cảnh tượng khiến mọi người phải khao khát, gọi là xứ sở thần tiên!
Ở thời điểm mấu chốt, tuyệt đối không thể keo kiệt với những chuyện như xây dựng hình tượng.
Ba ngày sau, vô số tu sĩ cưỡi mây đạp gió, điều khiển phi kiếm và rất nhiều các loại phi hành khí kỳ lạ đến Nạp Hải Tông.
Xung quanh Nạp Hải Tông là lại có thêm rất nhiều núi tiên do những đảo nhỏ tạo thành, trên đó có những tòa nhà tiên cung làm nơi dừng chân cho các tu sĩ!
Trong suy nghĩ của Trần Dương, đây là địa điểm tiến hành kinh doanh của Nạp Hải Tông, biến nơi này thành một cảng giao lưu thương mại.
Tất nhiên, ở đây có mấy nghìn hòn đảo nhỏ, bọn họ không thể chiếm hết, những hòn đảo còn dư ra đều mang ra bán!
Hơn nữa còn là bán theo năm, đắt nhất là ở giữa, kiến trúc trên đó cũng là kiến trúc lộng lẫy xa xỉ nhất.
Mấy triệu tu sĩ ở lại đây, đó là cảm giác thế nào?
Khuê Xà, Hỏa Quang và 7 đại Uẩn Thần mới gia nhập tông môn không ngờ Nạp Hải Tông bọn họ lại trở thành tiêu điểm của biển Vô Ngần.
Tông môn càng mạnh mẽ, tất nhiên địa vị của những trưởng lão như họ sẽ càng tăng, đặc biệt là nhóm bọn họ, sau khi trải qua đại chiến bảo vệ tông môn thì quyền hành càng vững hơn.
Hai ngày trước, Trần Dương lại cho bọn họ thêm nhiều quyền lợi mới, thậm chí còn tốt hơn cả quyền lợi của Tam Đại Thánh Tông!
Bây giờ Nạp Hải Tông của bọn họ, lòng người kiên định, gắn kết bền chặt, tràn đầy sinh khí, giống như một tông môn lớn mạnh.
Có rất nhiền tán tu muôn gia nhập vào Nạp Hải Tông nhưng vẫn chưa được đồng ý.
Khuê Xà chân quân sàng lọc rất nghiêm khắc, không phải tu vi của anh đạt đến cảnh giới Uẩn Thần rồi thì muốn vào là vào.
Thứ bọn họ cần là những đạo hữu cùng chung chí hướng, tán thành ý tưởng của họ!
Chứ không phải trưởng lão gì!
Nếu ai cũng vào được thì trong trận chiến xảy ra lúc hai ngày trước, có thể bọn họ đã chạy mấy rồi, thậm chí còn đâm sau lưng ngay thời điểm quan trọng nhất!
Cho nên Nạp Hải Tông thà thiếu chứ không ẩu.
Điều này được Hỏa Quang và Trần Dương nhất trí tán thành.
Tại sao Trần Dương không bán quyền nhà phân phối vào ngày lễ khai tông? Chủ yếu là vì ít người tham gia, tên tuổi của Nạp Hải Tông vẫn chưa được nhiều người biết đến.
Ngoài Thuần Dương Tông, Độn Thế Tiên Cung và Tiểu Quang Minh Thánh Địa thì những tông môn khác đều là những tông môn hạng hai, hạng ba.
Nhưng lần này thì khác, rất nhiều tông môn lớn ở biển Vô Ngần đều cử người đến, Tam Đại Thánh Tông, mười tông môn đứng đầu, Thất Bảo Trai và Vạn Bảo Các, những thương hội lớn ở lục địa cũng sai người đến.
Những thương hội nhỏ lẻ khác thì nhiều đến mức Trần Dương đếm không xuể.
Hơn nữa, anh cũng lợi dụng ba ngày này để sản xuất một lượng lớn máy truyền ảnh.
Đây là lợi ích của thế giới huyền huyễn, thần niệm phân hóa, một ngày tạo ra hàng triệu cái chỉ là chuyện nhỏ.
Đương nhiên không thể giao thứ cốt lõi cho người khác, cho nên nhiệm vụ này được giao cho khí linh Hải Vương Kích.
Khí linh của thần khí, trí tuệ siêu tuyệt, không hề kém gì nhân loại, thậm chí trên phương diện nào đó nó còn vượt bậc hơn cả tu sĩ loài người.
Ví dụ như bọn chúng không biết mệt mỏi, Trần Dương sắp xếp nhiệm vụ, chỉ cần đủ nguyên vật liệu thì có thể sản xuất không ngừng.
Và còn khí linh của Thần Huyết Đao, chỉ cần là đạo khí cực phẩm thì đều sẽ bị anh lôi ra làm khổ sai.
Nhanh thì nhanh nhưng hơi hao nguyên thạch.
Dưới sự trợ giúp của hàng trăm khí linh, ba ngày Trần Dương đã làm ra tổng cộng hai trăm triệu cái máy truyền ảnh. Nếu đủ nguyên liệu, Trần Dương vẫn có thể tạo ra nhiều hơn!
Nhưng thần niệm của anh đã tiêu hao quá nhiều, nếu không có đủ đan dược cấp Thần thì chắc chắn sẽ bị phế!
Mệt thì mệt nhưng có lợi cho thần niệm!
Ba con yêu Thiết Đầu, Lưỡng Vạn, Quản Đồ không ngừng khuân vác nguyên vật liệu, ba ngày này bọn chúng mệt muốn chết.
Nhưng Trần Dương không đối xử tệ với bọn chúng, cung cấp đầy đủ đồ ăn thức uống linh đan diệu dược.
“Điêu huynh, đã làm theo những gì cậu sắp xếp, tất cả mọi người đã vào chỗ ngồi rồi”.
Máy truyền ảnh của Trần Dương hiển thị hình ảnh của Khuê Xà chân quân.
Lúc này Trần Dương có một ảo giác là hình như mình đã quay về Địa Cầu.
“Được, tôi sẽ ra ngay!”
Anh cất máy truyền ảnh, lắc mình đến sảnh đấu giá.
Nơi này thật ra là không gian khí linh, đủ để chứa mấy trăm nghìn người!
Những người có thể bước vào đây đều là những nhân vật có danh tiếng, đại diện cho tông môn và thế lực sau lưng ở biển Vô Ngần.
Tất nhiên là Tam Đại Thánh Tông sẽ ngồi ở hàng đầu tiên, sau đó là Thập Đại Tông Môn!
Sau đó là tông môn hạng nhất, tông môn hạng hai, tông môn hạng ba… và như thế.
Thất Bảo Trai, Vạn Bảo Các ngồi ở bên khác, cũng là hàng đầu.
Phía sau là những thương hội hạng hai, thương hội hạng ba!
Mục tiêu của Trần Dương là toàn bộ đại lục Thần Ma chứ không phải chỉ là biển Vô Ngần này!
Tất nhiên, đại lục Thần Ma quá rộng lớn, nếu muốn phân ra khắp đại lục, cho dù miệt mài suốt mấy trăm năm cũng khó mà làm được.
Chỉ có thể phổ cập ở biển Vô Ngần trước rồi từ từ lan ra các đại lục khác!
Trần Dương đứng trên đài, nhìn mọi người, trên đài có pháp trận khuếch tán âm thanh, bảo đảm tất các các góc đều nghe rõ giọng của Trần Dương.
“Chào mừng mọi người đến tham gia đại hội bán đấu giá lần thứ nhất của Nạp Hải Tông”.
Trần Dương nhìn thoáng qua mọi người: “Không cần phải nói nhiều, chúng ta vào thẳng chủ đề chính!”
“Khu vực biển Vô Ngần rộng hàng nghìn tỉ dặm nhưng có thể tạm chia thành 10 tuyến đường thủy lớn. Cho nên chúng tôi sẽ thiết lập 10 nhà phân phối cấp một trên 10 tuyến đường thủy lớn, 100 nhà phân phối cấp 2, 500 nhà phân phối cấp 3, tất cả quyền giải quyết đều thuộc về Nạp Hải Tông! Nếu bán sản phẩm vượt quá giới vực của mình, lần đầu tiên sẽ cảnh cáo và xử phạt, lần thứ hai hủy bỏ tư cách nhà phân phối!”
Trong nháy mắt, nhị chưởng quầy của cửa hàng chính Thất Bảo Trai – Thẩm Tự Phương và nhị chưởng quầy của cửa hàng chính Vạn Bảo Các – Hồ Tuyết Đường hiểu ngay lợi ích của việc này.
Đây là bảo vệ khu vực.
Thứ đáng giá nhất là nhà phân phối cấp 1.
Nhưng nhà phân phối cấp 2 và nhà phân phối cấp 3, dường như bao gồm các tông môn mạnh nhất của biển Vô Ngần. Đối xử bình đẳng với tất cả các tông môn, một vụ làm ăn mà lại có thể lôi kéo các thế lực mạnh nhất biển Vô Ngần, Điêu Trác Thiên này khó lường thật.
Chưởng quầy ở Thất Bảo Trai chi nhánh thánh thành Hải Tân – Dương Quảng Tài kinh hãi ngồi bên cạnh Thẩm Tự Phương.
Tất cả những thứ này là nhờ Trần Dương, bởi vì ông ta đã từng tiếp đãi Trần Dương nên Thẩm Tự Phương mới cho phép ông ta ngồi bên cạnh.
Nhìn bóng dáng đứng dưới ánh đèn sân khấu, Dương Quảng Tài kinh ngạc cảm thán, nếu ông ta biết Trần Dương lợi hại như vậy thì ông ta đã cố gắng lôi kéo rồi.
“Mọi người đừng sốt ruột, trước khi bán đấu giá quyền phân phối, Nạp Hải Tông chúng tôi đã cho ra một nền tảng thương mại cực lớn, cảng Thiên Đảo, chính là những tiên sơn lơ lửng ở ngoài kia, không bao lâu sau, nó sẽ trở thành cảng thương mại lớn nhất biển Vô Ngần”.
Trần Dương cười cười: “Vậy thì bắt đầu đấu giá từ đảo thứ 1000, giá khởi điểm là 1 nguyên thạch cực phẩm!”
Những người ánh mắt thiển cận không hề quan tâm đến cảng thương mại mà Trần Dương nói, nhưng những người biết nhìn xa trông rộng hiểu ngay, chắc chắn những gì Trần Dương nói sẽ thành sự thật.
“100 nguyên thạch cực phẩm, 200, 300…”
Cuối cùng, hòn đảo số 1000 kết thúc với giá 10 nghìn nguyên thạch cực phẩm!
Tóm lại là ai cũng tham gia đấu giá!
Trông mọi người vẫn rất nhiệt tình!
Sau đó là hòn đảo số 999, và cứ thế, giá cả cứ tiếp tục tăng lên.
Trên thực tế, đa số những người đấu giá hòn đảo đều là những tông môn gần Nạp Hải Tông, từ lâu những tông môn nhỏ này đã gửi thiệp muốn gia nhập, khóc lóc muốn ôm đùi đại ca!
Dù sao thì hải vực Hoảng Loạn gần như vậy, ba ngày thì hết hai ngày cường phỉ đến hỏi thăm.
Nói đến đây thì không thể không kể đến dịch vụ bảo kê mà Trần Dương đã cho ra mắt!
Lúc trước mọi người đều âm thầm đến hỏi, bây giờ Trần Dương công bố rộng rãi luôn, anh vào hội thì anh sẽ là người của tôi!
Mỗi năm 10 nghìn nguyên thạch cực phẩm, nếu ngại nhiều, anh có thể không gia nhập.
Đến lúc đó hải vực Hoảng Loạn đến cướp bóc gì đó thì không liên quan gì đến bọn họ đâu nha.
Trần Dương cũng đã suy nghĩ cẩn thận chế độ này rồi mới quyết định tung ra thị trường.
Như vậy có lợi cho việc duy trì hình tượng của Nạp Hải Tông trong mắt những tông môn nhỏ lân cận, cũng có thể rèn luyện đệ tử trong môn, đồng thời tạo nên doanh thu, cũng có thể tăng thu nhập cho đệ tử, đây là chuyện một mũi tên trúng 3 đích.
Thật ra 10 nghìn nguyên thạch cực phẩm không hề nhiều, bởi vì một khi xuất hiện hải tặc trên cấp Nguyên Thần thì Nạp Hải Tông sẽ đưa cao thủ Uẩn Thần đến giúp đỡ.
10 nghìn nguyên thạch cực phẩm để mời cao thủ Uẩn Thần? Anh còn phải mừng thầm đó!
Cho nên mới vừa tung ra dịch vụ này, mọi người cực kỳ đón nhận!
Đa số người mua đảo là những tông môn này!
Thật ra Trần Dương thấy không sao cả, bây giờ những tông môn lớn kia ngó lơ thì sau này họ sẽ phải khóc thét. Sau này, giá cả nơi này sẽ tăng gấp trăm lần, bây giờ không mua, người lỗ là họ!
Một nghìn hòn đảo, trừ những địa điểm tự kinh doanh, Trần Dương còn để lại 100 hòn chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào, ví dụ như Vô Cực Kiếm Tông, Thuần Dương Tông, tất nhiên không thể để những tông môn bên phe mình phải tốn tiền.