Để tìm được cô, cứu lấy cô mà anh khiến cho bản thân mình rơi vào cảnh chật vật như vậy.
Bỗng chốc, Tống Vy vừa cảm thấy chua xót lại đau lòng, hốc mắt đã dần dần đỏ lên.
Lúc cô ở dưới đáy vực sâu không tìm được lối ra, cô không khóc, nhưng giờ đây cô lại khóc.
“Hạo Tuấn…” Tống Vy lập tức bổ nhào vào lòng Đường Hạo Tuấn, ôm chặt lấy anh: “Xin lỗi anh, lại khiến cho anh phải lo lắng nữa rồi.”
Đường Hạo Tuấn không đoán được cô đột nhiên sẽ nhào đến ôm như vậy, cơ thể chợt cứng đờ, sau đó cũng ôm đáp trả lại: “Không sao hết, chỉ cần em không sao là tốt rồi.”
Tống Vy cảm động, cũng cảm thấy thật có lỗi với anh.
Nếu như không phải cô năm lần bảy lượt bị người ta trói đi thì anh cũng không cần phải vì cô mà nhiều lần xông vào nguy hiểm như vậy.
Nghĩ một hồi, Tống Vy lại nói xin lỗi.
Đường Hạo Tuấn thấy cô không có ý định dừng lại, vậy là đột nhiên nâng lấy mặt cô, nhìn chằm chằm vào đôi môi tái nhợt của cô một lát rồi cúi đầu hôn lên, ngăn chặn lại tất cả những lời xin lỗi mà cô còn chưa nói ra.
Tống Vy sửng sốt một hồi, rồi không ngần ngại hôn đáp lại anh.
Đường Hạo Tuấn cảm nhận được sức lực của cô, đồng thời cũng tăng thêm lực độ của chính mình, hai người anh qua em lại đều muốn tranh đoạt quyền chủ động.
Nhưng cuối cùng sức lực của Tống Vy cũng không đọ lại Đường Hạo Tuấn, bị anh chiếm mất quyền.
Đường Hạo Tuấn chậm rãi áp đảo cô trên giường.
Cô cũng vòng tay ôm lấy cổ anh.
Một trận chiến đấu cứ như vậy mà bắt đầu.
Không biết đã qua bao lâu, lâu đến mức Tống Vy đã sắp ngất đi, người đàn ông trên người cô mới chịu lui ra ngoài, đứng dậy.
Tống Vy lúc này đã sức cùng lực kiệt, nằm liệt ở trên giường không nhúc nhích, ngay cả mắt cũng không mở lên nổi, chỉ mơ hồ nghe anh đang nói với người nào đấy chuẩn bị thức ăn.
Đường Hạo Tuấn nói chuyện điện thoại với dì Vương rồi quay đầu lại nhìn cô gái nằm trên giường.
Cô dụi đầu vào gối, có vẻ như sắp sửa ngủ thiếp đi.
Đường Hạo Tuấn nhẹ nhàng vỗ vào vai cô, giọng nói ấm áp: “Vy Vy, đừng ngủ, đợi lát nữa ăn cơm xong rồi lại ngủ tiếp.”
“Em không còn sức nữa, không đứng dậy nổi.” Tống Vy lắc lắc đầu, giọng nói khàn khàn làm nũng.
Đường Hạo Tuấn nghe thấy mà yết hầu lăn lộn lên xuống, ánh mắt trầm xuống.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!