Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Tống Vy nhanh chóng cởi áo khoác của mình ra, gác trên lửa, định hơ cho khô, còn về chỗ quần áo vẫn đang mặc trên người dù vẫn ẩm ướt nhưng cô cũng không còn cách nào, chỉ có thể để nhiệt độ cơ thể tự hong khô quần áo.

Ngồi sửa ấm một lúc, Tống Vy cảm thấy quần áo đã hơ gần khô, lúc này cô mới để quần áo qua một bên, đi đến trước mặt Đường Hạo Minh.

“Tỉnh lại đi.” Tống Vy khẽ đẩy nhẹ Đường Hạo Minh.

Đường Hạo Minh mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ lấm lem cùng mái tóc rối bời của cô, trong mắt thoáng hiện vẻ ghét bỏ.

Tống Vy thấy thế liền tức giận, rất muốn tát cho anh ta một cái.

Cô không cần soi gương cũng biết giờ phút này hình tượng của mình chắc chắn rất khó coi, nhưng bản thân anh ta cũng như thế mà, lại còn chê cô làm bẩn mắt anh ta.

“Này, anh cởi áo khoác trên người anh ra đi, để bên cạnh đống lửa hơ một lúc cho khô.”

Đường Hạo Minh cười tủm tỉm nhìn cô: “Cô nghĩ tôi như thế này rồi thì còn có thể làm được chắc?”

Tống Vy nghẹn lời, lúc này cô mới nhớ ra hai cánh tay của anh ta bị trật khớp, hoàn toàn không thể làm được.

“Vậy nên cô cởi ra cho tôi đi!” Đường Hạo Minh nói.

Tống Vy nhíu mày lại, vừa định nói vậy thì thôi đi, cứ để ở trên người anh để nó tự khô là được rồi.

Đường Hạo Minh lại mở miệng nói: “Tôi là do cô cứu về, cô đã cứu sống tôi thì phải chịu trách nhiệm đến cùng, nếu không thì chẳng thà đừng cứu, cô thấy có đúng không.”

“Anh…” Tống Vy bị anh ta chọc tức tới nỗi mặt đỏ bừng bừng.

Đường Hạo Minh nhìn dáng vẻ tức tốc thở phì phò của cô, đôi mắt không đeo kính áp tròng thoáng hiện nét cười.

Nét cười này khiến Tống Vy giật mình.

Cô đã từng thấy nụ cười của anh ta, nhưng đều là những nụ cười giả dối, nụ cười tính toán, nụ cười lạnh lẽo.

Nhưng nụ cười lần này lại là nụ cười chân thành thực sự.

Tống Vy cũng không truy xét xem Đường Hạo Minh đang cười cái gì, cuối cùng cô vẫn cam chịu số phận cởi áo khoác cho anh ta, để qua một bên hơ cho khô.

Nhưng vẫn chưa xong, cô lại tháo cà vạt của anh ta xuống, dưới cái nhìn chăm chú đầy nghi ngờ, cô đặt cà vạt lên rìa tảng đá nhọn để mài, sau khi mài được một chỗ rách nhỏ, cô lại xé cà vạt ra.

Tống Vy xé cà vạt thành mấy sợi, để từng cái trên mặt đất, cầm mấy cành cây dài gần bằng nhau, rồi lại để mấy cây gỗ chắc chắn xuống đất.

Đường Hạo Minh khó hiểu hỏi: “Cô làm gì vậy?”

“Cố định cánh tay và chân cho anh.” Tống Vy liếc mắt nhìn anh rồi trả lời.

Đây là mấy cây gỗ lúc cô nhặt củi đốt cố ý tìm cho anh ta đấy.

Đường Hạo Minh nhìn Tống Vy đang loay hoay với mấy cành cây, trong lòng không biết có cảm xúc gì, có chút ấm áp, còn có chút cảm xúc mà anh ta chưa từng trải nghiệm dâng lên.

Đến mức chính bản thân anh ta cũng không biết rằng ánh mắt anh ta khi nhìn Tống Vy đã trở nên dịu dàng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!