Đường Hạo Tuấn đỡ Lâm Giai Nhi đến ghế sô pha đối diện Tống Vy, cau mày nói: “Sao cậu không nghỉ ngơi trong phòng bệnh? Chạy đến đây làm gì?”
Lâm Giai Nhi nắm tay anh, chậm rãi ngồi xuống: “Tôi nghe y tá nói cậu đến đây nên muốn đến gặp cậu. Đã mấy ngày rồi tôi không gặp cậu.”
“Mấy ngày nay tôi rất bận.” Đường Hạo Tuấn nhẹ nhàng đẩy tay cô ta ra, lùi hai bước về phía Tống Vy, kéo tay cô ngồi xuống.
Lâm Giai Nhi nhìn động tác của hai người, hai mắt mở to không thể tin được: “Hạo Tuấn, cậu và cô Tống, hai người...”
“Chúng tôi đã ở bên nhau rồi.” Đường Hạo Tuấn siết chặt tay Tống Vy.
Tống Vy mỉm cười gật đầu một cái.
Huyết sắc trên mặt Lâm Giai Nhi trong phút chốc đã không còn nữa, cô ta không muốn tin những gì mình nghe thấy, lắc đầu lẩm bẩm: “Không, không, làm sao hai người có thể...”
Còn chưa nói xong thì mắt chợt đảo tròn, cô ta ngã xuống ghế sô pha ngất xỉu.
Sự việc xảy ra đột ngột khiến cả Tống Vy và Đường Hạo Tuấn đều giật nảy mình.
“Giai Nhi!” Đường Hạo Tuấn lập tức hất tay Tống Vy ra, bước nhanh tới kiểm tra tình hình của Lâm Giai Nhi, lật mí mắt cô ta rồi ấn huyệt nhân trung.
Tống Vy nhìn bàn tay bị anh bỏ ra, rồi lại nhìn dáng vẻ lo lắng và sốt ruột vì Lâm Giai Nhi của anh, tuy cô hiểu nhưng trong lòng vẫn thấy không thoải mái.
Cuối cùng Lâm Giai Nhi vẫn không tỉnh lại, cô ta được đưa đi cấp cứu.
Tống Vy và Đường Hạo Tuấn đứng bên ngoài phòng cấp cứu.
Đường Hạo Tuấn cau mày nhìn đèn đỏ đang sáng trước cửa phòng cấp cứu, môi mỏng mím lại thành một đường thẳng.
“Anh đừng lo lắng, cô Lâm nhất định sẽ không sao đâu.” Tống Vy biết anh lo lắng cho Lâm Giai Nhi, ánh mắt chợt ảm đạm trong một khoảnh khắc, sau đó cô cầm tay anh, khóe miệng cố nặn ra một nụ cười, an ủi đối phương.
Đường Hạo Tuấn quay đầu nhìn cô, ánh mắt thâm thúy, trầm mặc không nói gì.
Vẻ mặt Tống Vy cứng đờ.
Anh có ý gì, anh không tin cô sao?
Hay là anh đang trách cô khiến Lâm Giai Nhi ngất xỉu?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!