Rốt cục gặp phải người!
Còn là một võ giả vô cùng mạnh mẽ, ít nhất là Địa Tiên cảnh!
Lục Ly không dám lộ ra bất kỳ sát ý, cũng không dám có bất kỳ cử động, đối mặt Địa Tiên cảnh, hắn không khác một đứa trẻ, đối phương tiện tay là có thể bóp chết hắn.
Chuyện duy nhất hắn có thể làm chính là biết điều đứng lại, bộ mặt cung kính, trầm mặc chờ đợi. Để hắn cảm thấy may mắn chính là, rất nhanh luồng thần niệm kia đã thu trở về, không còn xuất hiện nữa, Lục Ly thậm chí không biết vị cường giả này ẩn giấu ở chỗ nào.
- Vù vù...
Sau khi đợi nửa nén hương thời gian, Lục Ly hơi thở ra một hơi, khom người chắp tay, sau đó quay đầu bay đường vòng. Bay ra khoảng mấy chục vạn dặm, trên trán Lục Ly mới có mồ hôi lạnh chảy ròng, Lãnh Vô Hinh không có lừa gạt hắn, quả thực trong Kim Ngục có rất nhiều lão quái tiềm ẩn.
- Tại sao lại có lão quái tiềm ẩn trong Kim Ngục?
Trong đầu Lục Ly hiện lên một cái nghi hoặc, bên trong Hỏa Ngục cảm ngộ áo nghĩa càng thêm dễ dàng, vậy Kim Ngục có giống như thế hay không? Hoặc là so với Hỏa Ngục càng dễ dàng hơn? Nếu không vì sao những lão quái kia lại ẩn cư ở đây? Nơi đây hoang vu như vậy, không có gì cả, không thích hợp ẩn cư mới đúng.
Tiếp tục phi hành, Lục Ly càng thêm biết điều, gần như là dán vào mặt, như vậy sẽ không kinh động lão quái ẩn cư xung quanh. Nếu như nghênh ngang bay trên cao, chọc giận tới bất kỳ một lão quái nào, sợ là hắn sẽ bị một chiêu chụp chết ngay lập tức.
Dọc theo đường đi cũng có thể gặp phải Hỗn Độn Thú, có con to như đỉnh núi, có con giống như một tảng đá lớn, có con ẩn thân ở bên trong kim sơn, nếu như bất động mà nói. Nhất định là một tảng đá hoặc là kim khí.
Yên tĩnh phi hành năm ngày, trừ ngày thứ ba gặp phải cường giả Địa Tiên thần bí ra, Lục Ly không gặp phải bất luận kẻ nào, nội tâm khẩn trương của hắn hơi thanh tĩnh lại. Kim Ngục lớn như vậy, cho dù bên trong có một số người, sợ là cũng chưa chắc có thể gặp phải?
Vui quá hóa buồn!
Sau khi ý nghĩ này của hắn hiện lên, chỉ vẻn vẹn hai canh giờ sau đó, hắn lại gặp phải người lần nữa, hơn nữa còn là ba người.
- Hưu...
Lục Ly đi xuyên qua một tòa núi lớn, bốn phía có ngàn vạn khe rãnh, tất cả là mỏ kim loại tạo thành cự sơn, đột nhiên bên trái phía trước truyền đến tiếng xé gió. Lục Ly lập tức ngừng lại, muốn tìm chỗ ẩn nấp nhưng đã muộn, phía trước có ba đạo nhân ảnh gào thét bay đến, ba đạo thần niệm lập tức khóa hắn lại.
- Ba tên Nhân Hoàng?
Lục Ly chau mày, thần niệm đối phương khóa hắn lại, nếu như hắn mạo muội chạy trốn mà nói. Không chừng sẽ chọc giận ba người. Hơn nữa đối phương đều là Nhân Hoàng, tốc độ của hắn không chiếm ưu thế, hắn chỉ có thể biết điều đứng lại, đợi chờ đối phương xuất hiện.
Rất nhanh ba người đã hiển lộ, ba người này không có ngồi bản mạng châu, mà ngồi trên một chiếc chiến xa hình thù kỳ quái. Nhìn qua chiến xa kia đã trải qua một số năm tháng rồi, màu đồng xanh, phía trên điêu khắc các loại kỳ thú, bên trên kỳ thú còn có ánh sáng ám thanh sắc lấp lánh, vừa nhìn đã biết không phải là bảo vật bình thường.
Ba người đều là người trẻ tuổi, mặc chiến giáp hoa lệ, giống hệt nhân loại. Người ở giữa môi hồng răng trắng, giống một tiểu bạch kiểm anh tuấn, thế nhưng có chút âm nhu khác biệt, không có dương khí của đàn ông.
Hai người khác là công tử anh tuấn, thế nhưng không có đẹp bằng tiểu bạch kiểm, tiểu bạch kiểm quý khí mười phần, hắn đứng ở chính giữa, rõ ràng là nhân vật dẫn đầu trong ba người.
Trên đầu tiểu bạch kiểm còn có vài cọng tóc xoăn, hắn lạnh lùng đánh giá Lục Ly mấy lần, trong mắt có một ít nghi hoặc, thầm nói:
- Bất Diệt cảnh đỉnh phong? Tiểu tử, ngươi là người ở đâu? Tại sao với cảnh giới như thế lại có thể sống sót ở trong Kim Ngục đến bây giờ?
Tiểu bạch kiểm dùng cổ ngữ, nên Lục Ly có thể nghe hiểu, hắn suy nghĩ một chút chắp tay cung kính nói:
- Bẩm công tử, ta là người Trung Hoàng Giới, đi theo người trong gia tộc đến nơi này lịch luyện, ra ngoài có một chút việc, nên bị thất lạc.
- Trung Hoàng Giới?
Tiểu bạch kiểm nghe được ba chữ kia, trong mắt loé lên sát khí, phất tay nói với một người bên cạnh:
- Hạo Dương, thủ tiêu hắn!
- Con mẹ nó...
Chỉ thấy một tên Nhân Hoàng sơ kỳ bên cạnh tiểu bạch kiểm bắn ra, trong tay cầm một thanh trường kiếm, muốn mở ra vực trường chém giết hắn. Lục Ly thầm mắng một tiếng, vận khí thật xui xẻo, vậy mà gặp phải người của các giới diện còn lại, hơn nữa còn có thù với Trung Hoàng Giới.
- Trốn!
Ba tên Nhân Hoàng, Lục Ly cũng không nắm chắc, chỉ có thể chạy trốn trước. Mệnh Luân hắn xoay tròn, tốc độ thoáng cái đạt đến cực hạn, điên cuồng quay đầu bay đi.
- Ồ?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!