- Chẳng lẽ là...
Lục Ly nghĩ đến một chuyện, Tiểu Bạch từng hấp thu một ít thần lực, chẳng lẽ thần lực đã cải tạo nhục thân Tiểu Bạch, khiến nhục thân nó trở nên cường đại dị thường...
- Chắc là vậy rồi!
Trừ lời giải thích đó ra, căn bản không còn lý do nào khác, Lục Ly không khỏi mừng thầm. Hắn rất là đau lòng nhìn Tiểu Bạch nói:
- Tiểu Bạch, ngươi có thể chịu được không? Không được thì để ta, lôi điện này còn chưa đánh chết ta được.
Hí hí!
Tiểu Bạch không ngừng lắc đầu, mắt nhìn lên thần lôi trên đỉnh đầu lại sắp đánh xuống, trong đôi mắt nhỏ chất đầy vẻ hưng phấn, như thể lôi điện kia là món ăn cực ngon.
Xoẹt!
Lôi điện lần nữa đánh xuống, bắn thẳng đến Lục Ly. Lần này Tiểu Bạch càng thêm tích cực, thân thể lóe lên, bay vụt tới chặn ngang thần lôi, sau đó lại lần nữa bị đánh xuống.
- Tiểu Bạch!
Lục Ly chạy vội tới, lần này Tiểu Bạch không đợi Lục Ly kịp chạy tới đã trực tiếp bật người dậy. Lông trên thân nó đã rụng sạch, da thịt cũng cháy đen một mảnh, lại rõ ràng không có gì đại ngại.
Trong cặp mắt ti hí của nó hiện đầy vẻ hưng phấn, mặt đen sì toàn là vẻ vui thích, tựa hồ không phải bị lôi điện đánh, mà đang ăn mỹ vị ngon nhất trên thế gian…
- ...
Lục Ly có chút nghẹn lời nhìn Tiểu Bạch, sao trước kia không nhìn ra tiểu tử này có khuynh hướng thích tự ngược? Bị lôi điện đánh còn vui vẻ như thế.
Xoẹt, xoẹt, xoẹt, xoẹt...
Từng đạo lôi điện không ngừng đánh xuống, lại đều bị Tiểu Bạch tiếp lấy, hơn nữa lôi điện bổ đến càng nhiều, Tiểu Bạch lại càng hưng phấn.
Càng quái dị hơn chính là...
Bị đánh bảy tám lần, thân thể Tiểu Bạch lại vẫn cứ nguyên dạng, cả người cháy đen, thương thế lại không thấy có chút dấu hiệu nào nặng thêm, trong mắt nhỏ sáng rực tinh mang, như thể chẳng hề hấn gì.
- Đây là con thú gì?
Không chỉ Lục Ly bị Tiểu Bạch làm cho kinh hãi, Thiết Duệ đang ở bên ngoài bưng lấy Man Thần Đỉnh cũng trợn mắt líu lưỡi. Man Thần Đỉnh bị hắn luyện hóa, hắn tự nhiên có thể biết được hết thảy tình hình bên trong.
Man Thần Đỉnh này có hai tác dụng lớn, một là nhốt người, hai là là lợi dụng thần lôi oanh sát sinh linh bên trong. Đừng nói Lục Ly, dù có là một tên Nhân Hoàng bị nhốt vào, sợ rằng cuối cùng đều sẽ bị đánh thành tro, lại không ngờ thần lôi khủng bố như thế mà vẫn bị Tiểu Bạch kháng cự được.
- Toàn bộ phóng thích lôi điện, bản vương phải đánh một người một thú này ra tro!
Thiết Duệ không tin tà, đặt Man Thần Đỉnh xuống đất, triệu tập tất cả Man tộc lại. Hắn chuẩn bị để tất cả Man tộc phóng thích ra lực lượng lôi điện, tăng cường cho Man Thần Đỉnh, giúp nó ngưng tụ hàng trăm ngàn đạo thần lôi oanh cho Lục Ly và Tiểu Bạch thành phấn vụn.
...
Trên bình địa mặt đông bắc đại bản doanh Man tộc, một đỉnh tròn nho nhỏ đặt dưới đất, bốn phía vây tụ lại hơn hai ngàn Man tộc.
Hai ngàn Man tộc vây quanh một chiếc đỉnh, vòng vây tự nhiên sẽ tương đối lớn, lúc này sừng thú trên đỉnh đầu tất cả Man tộc đều lấp lánh ánh sáng đen, từng đạo hồ quang điện phá không mà đến, bắn thẳng lên trên Man Thần Đỉnh.
Xuy xuy!
Toàn bộ Lôi điện đều bị Man Thần Đỉnh hấp thu, những Man tộc kia cứ thế liên tục phóng thích lôi điện ba ngày ba đêm.
Hơn hai ngàn Man tộc, lôi điện cất chứa trong sừng thú của bọn hắn sẽ lớn đến cỡ nào? Nhiều lực lượng lôi điện như vậy tràn vào trong Man Thần Đỉnh, lại được Man Thần Đỉnh chuyển hóa, biến thành từng đạo thần lôi đánh xuống, đánh suốt ba ngày ba đêm, sợ là sinh linh trong đó dù cường hoành đến mấy đều bị oanh thành phấn vụn?
Nhưng mà!
Một người một thú trong Man Thần Đỉnh lại vẫn sống nhăn ra đó, trên đầu thần lôi gào thét, từng đạo lôi điện khủng bố trút xuống, song hết thảy đều bị Tiểu Bạch ngăn lại.
Tiểu Bạch không ngừng tung người bay vọt ra giữa trời, thần lôi vừ oanh xuống, nó lập tức bay vọt lên, ngăn lấy thần lôi. Mỗi lần nó đều sẽ bị đánh đi xuống, song chỉ lăn lộn trên mặt đất vài vòng, sau đó lại như không việc gì bay vọt lên, đón đỡ đạo thần lôi tiếp theo.
Thần lôi mấy ngày nay so với thần lôi lúc mới đầu thì cường đại hơn không biết bao nhiêu lần, nhiều Man tộc như vậy quán chú lực lượng lôi điện đi vào, năng lượng trong Man Thần Đỉnh đạt đến một mức độ vô cùng khủng bố. Nếu là để Lục Ly đi ngăn lại, sợ rằng lúc này sớm đã bị oanh thành tro tàn.
Lục Ly ngồi xếp bằng ở chính giữa Man Thần Đỉnh, ngước nhìn Tiểu Bạch vui sướng nhảy tới nhảy lui, khóe miệng bất giác cười khổ.
Dù có Tiểu Bạch gánh đỡ thần lôi, nhưng hắn nghĩ suốt ba ngày ba đêm, lại vẫn không tìm ra được phương cách nào hữu hiệu. Man Thần Đỉnh này tựa như nhà lao tử tù, không có cửa ra, không có cửa sổ, lên trời không đường xuống đất không lối, hắn nghĩ đến nát óc vẫn không biết làm sao mới có thể thoát được.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!